Câu hỏi
Đọc đoạn trích sau : CHIEU DẢY CỦA BÚC TƯƠNG Chỗ này ngày xưa tôi treo một bức tranh phong cành. Bức (xanh ấy đã làm tôi như được gần thiên nhiên hơn giữa các toà nhà khối hộp góc ạnh khô khan và đơn điệu. Còn bây giờ chị treo ở đấy cái lồng bàn nhựa xanh. Chế kia là chỗ của chiếc lá phong tôi mang từ Nga về với bao ki niệm. Rồi gió to, rồi nắng to, √ji độ ẩm lớn, tất cả đã ập tới đập vào cái lá mỏng manh ấy cho đến khi nó chi còn là những cái gân nhỏ xíu yếu ởt và cuối cùng tan ra, bay đi.Nhưng với tôi bao giờ chiếc lá phong vận cứ ở chỗ đó, ở chỗ của nó. đòn bây giờ cái tủ đã che kín khoảng tường ấy. thổ kia nữa với những dáng người buồn vui trên bức tường,có được từ những lần tôi nhìn lật lâu vào những vệt vôi vô tình và tưởng tượng ra, nay phủ lớp ve xanh. Chẳng còn ở đáy dáng người giống dáng tôi hồi bé.Không thấy đâu hai mải đầu đang chụm hi thì thẩm.. Cái mũi cao hếch với hàng mi rợp buồn ở góc tường kia làm tôi thần thờ bao lđi giờ nơi nao? Tất cả, tất cả đều xa la, xa lạ quá... Cuộc đến thǎm cǎn phòng cũ đã không như tôi tưởng. [...] Về đến nhà minh,nhìn mọi vật trong phòng,tôi bỗng nhớ tới người chủ cũ của nó. {hông biết chỗ hiện nay tôi đặt giá sách người chủ cũ đã gửi gắm tình cảm gì vào đó? Bức tường ấy đã chứng kiến những gì trong phần đời của họ? Chǎng hiểu lớp vôi quét đã phủ lên những kì niệm nào của người chủ trước đây? Rồi tôi chợt giật mình nhận ra:Lớp ki niệm của tôi trên những bức tường sẽ luôn nằm ở giữa lớp ki niệm của người đến trước và người đến sau tôi. Và những bức tường cứ dày lên cùng với những lớp ki niệm ấy. (Phạm Sông Hồng, Chiều dày của bức tường., Trần Hoài Dương tuyển chọn , Tuyển tập truyện ngắn hay Việt Nam dành cho thiếu nhi, tập 3, NXB Trẻ, TP . Hồ Chí Minh 2016)
Xác minh chuyên gia
Giải pháp
4.3(286 phiếu bầu)
Hồng Hạnhngười xuất sắc · Hướng dẫn 8 năm
Trả lời
Đoạn trích "Chiều dày của bức tường" của tác giả Phạm Sông Hồng mang đến cho người đọc những cảm xúc sâu lắng và những suy ngẫm về cuộc sống, về con người và về những kỷ niệm mà mỗi người để lại trong cuộc đời. Dưới đây là một số điểm chính của đoạn trích:<br /><br />1. **Nỗi nhớ và kỷ niệm**: Tác giả nhớ lại những kỷ niệm xưa cũ khi nhìn thấy bức tranh phong cảnh và chiếc lá phong. Những kỷ niệm ấy như được tái sinh trong tâm trí, dù thời gian đã thay đổi mọi thứ.<br /><br />2. **Thay đổi của thời gian**: Bức tường, nơi treo bức tranh và chiếc lá phong, đã trở thành chứng nhân cho những thay đổi của thời gian. Lớp vôi mới đã che kín những vết vôi cũ, tượng trưng cho việc thời gian đã làm phai nhạt những kỷ niệm cũ.<br /><br />3. **Đẳng cấp của con người**: Tác giả nhận ra rằng mỗi người đều để lại dấu ấn của mình trong cuộc đời, và những dấu ấn ấy sẽ tiếp tục tồn tại ngay cả khi họ không còn ở đó nữa. Điều này thể hiện qua việc lớp kỷ niệm của tác giả nằm giữa lớp kỷ niệm của người đến trước và người đến sau.<br /><br />4. **Tình cảm và tâm trạng**: Tác giả cảm thấy bối rối và xa lạ khi trở về căn phòng cũ, nơi đã chứng kiến những sự kiện và cảm xúc của nhiều người khác nhau. Điều này cho thấy sự phức tạp của tâm trạng con người khi đối mặt với quá khứ và hiện tại.<br /><br />5. **Giá trị của kỷ niệm**: Đoạn trích cũng nhấn mạnh giá trị của kỷ niệm, dù nó có thể bị che kín bởi thời gian và sự thay đổi. Những kỷ niệm ấy vẫn giữ được giá trị riêng biệt và đóng góp vào việc hình thành bản thân của mỗi người.<br /><br />Nhìn chung, đoạn trích là một bài suy ngẫm sâu sắc về cuộc sống, về con người và về những kỷ niệm mà chúng ta để lại. Nó khuyến khích người đọc suy nghĩ về giá trị của những kỷ niệm và cách mà chúng ảnh hưởng đến cuộc đời chúng ta.