Câu hỏi
5. Cả hội liền họp bàn tại chỗ Sau một hồi nǎng nổ tỏ bày Đình công() được quyết định ngay Để anh Bụng phải chung tay cùng làm. Lí do gì khiến các thành viên cơ thể phải họp bàn? 9. Tay bỏ hẳn việc ham gắp thịt Miệng chối từ nhất quyết không xơi Rǎng không việc, được ngồi chơi Nhưng sau chi mấy hôm thôi, thấy là Chú ý cách phản ứng của các thành viên cơ thể. 13. Tình hình chẳng thǎng hoa tí tẹo Người rã rời, oặt ẹo đôi Tay Miệng khô, đắng ngắt cả ngày Chân không mang nổi thân gầy đói ǎn Kết quả cuối cùng thế nào? 17. Đến lúc đó chẳng cần bàn cãi Đều nhận ra không phải Bụng lười Tưởng rằng nó chỉ ngủ thôi Hoá ra cũng chẳng được chơi phút nào 21. Tất cả phải làm sao chung sức Kèn cựa nhau, tức bực là thôi Thân kia mau chóng rã rời Chung tay đoàn kết cho đời bình yên. Khổ thơ cuối có phải là bài học của truyện hay không? (Theo NGỌC CHÂU, 200 truyện ngụ ngôn E-dốp dịch thành thơ song thất lục bát, NXB Thế giới, Hà Nội 2019) Y1. Dựa vào vǎn bản Bụng và Rǎng,Miệng, Tay, Chân, hãy kể tóm tắt câu chuyện bằng vǎn xuôi. 2. Đối chiếu với khái niệm truyện ngụ ngôn ở phần Kiến thức ngũ vǎn để nêu sự giống nhau và khác nhau giữa truyện ngụ ngôn này với các truyện ngụ ngôn đã học (Gợi ý:có thể dựa vào các yếu tố để tài, cách kể, nhân vật, nội dung, bài học,...). 3. Theo em, có thể rút ra bài học gì từ truyện ngụ ngôn Bụng và Rǎng Miệng, Tay, Chân? 4. Tìm đọc truyện ngụ ngôn Chân, Tay, Tai,Mắt, Miệng của Việt Nam, so sánh với truyện ngụ ngôn trên của Ê-dốp và nêu nhận xét của em.
Xác minh chuyên gia
Giải pháp
4.5(139 phiếu bầu)
Ngân Hàthầy · Hướng dẫn 5 năm
Trả lời
<p>1. Các bộ phận cơ thể quyết định đánh bại sự lười biếng của Bụng bằng cách thôi không làm việc nữa. Tay thôi không gắp thức ăn, miệng chối từ việc ăn uống, răng và chân không hoạt động. Tuy nhiên, chỉ sau một thời gian ngắn, mọi người đều cảm thấy suy nhược và nhận ra Bụng không hề lười biếng và việc của mỗi người đều quan trọng.<br />2.Cả hai loại truyện đều dùng hình tượng hóa đậm chất ẩn dụ để chuyển tải bài học, nhân vật có tính cách biểu trưng cho ý nghĩa nhất định và câu chuyện thường có một bài học đạo đức ẩn sau. Khác nhau có thể về cách xây dựng tình tiết, môi trường văn hóa phản ánh trong truyện, hay các nhân vật có sự khác biệt theo từng câu chuyện cụ thể.<br />3. Bài học chính rút ra từ truyện ngụ ngôn này là mỗi thành viên trong một cộng đồng đều có vai trò và tầm quan trọng của mình. Sự phối hợp và làm việc cùng nhau trong đoàn kết là cần thiết để duy trì sự cân bằng và hạnh phúc chung.<br />4.So sánh với truyện ngụ ngôn Việt Nam, có thể thấy mặc dù văn hóa và ngữ cảnh khác nhau nhưng bài học về tầm quan trọng của sự đoàn kết và cộng tác giữa các bộ phận là giống nhau. Nhận xét có thể nhấn mạnh sự phổ biến của ý đạo lý này qua nhiều văn hóa và thời đại.</p>
Giải thích
<p>1. Truyện ngụ ngôn "Bụng và Răng, Miệng, Tay, Chân" kể về các thành viên cơ thể quyết định đình công để phản đối anh Bụng chỉ biết ăn mà không làm gì. Kết quả, chỉ sau vài hôm, cả cơ thể suy nhược và đều nhận ra rằng mọi thành viên đều cần làm việc hợp tác với nhau.<br />2. Sự giống và khác nhau của truyện ngụ ngôn này so với các truyện ngụ ngôn khác:<br />Giống: Có các yếu tố hư cấu qua việc các bô phận cơ thể có khả năng nói và suy nghĩ; Che giấu triết lý, bài học về tình đoàn kết, sự phối hợp trong cộng đồng.<br />Khác: Nhân vật đề cập đến bộ phận cơ thể con người thay vì các nhân vật động vật như nhiều truyện ngụ ngôn khác; Cách kể có thể khác nhau tùy thuộc vào tác giả và văn hóa.<br />3. Bài học rút ra là sự đoàn kết và phối hợp giữa các thành viên là rất quan trọng. Việc tự quan điểm rằng mình quan trọng hơn người khác hay không cần thiết phối hợp là sai lầm.<br />4. So sánh truyện "Chân, Tay, Tai, Mắt, Miệng" của Việt Nam và truyện ngụ ngôn của Ê-dốp: <br />- Đều xuất hiện các bô phận cơ thể là nhân vật và đề cập đến bài học về sự đoàn kết, nhận ra giá trị công việc của mỗi người.<br />- Câu chuyện có thể còn thể hiện cách thức tương tác và các vấn đề văn hóa đặc trưng của mỗi quốc gia qua cách viết và ý nghĩa hàm xúc trong truyện.</p>