Tính Quy phạm và bất quy phạm trong thơ "Bảo Kính Cảnh Giới" của Nguyễn Trãi
Bài thơ "Bảo Kính Cảnh Giới" của Nguyễn Trãi là một tác phẩm văn học nổi tiếng trong văn học Việt Nam. Tác phẩm này không chỉ mang tính chất nghệ thuật cao mà còn chứa đựng những ý nghĩa sâu sắc về tính quy phạm và bất quy phạm. Đầu tiên, để hiểu rõ hơn về tác giả và tác phẩm, Nguyễn Trãi là một nhà văn, nhà thơ và nhà ngoại giao nổi tiếng của Việt Nam thời Trần. Ông được biết đến với những tác phẩm văn học và thơ ca sắc sảo, giàu tình cảm và sự sáng tạo. "Bảo Kính Cảnh Giới" là một trong những tác phẩm nổi bật của ông, được viết vào thế kỷ XV. Trong bài thơ, Nguyễn Trãi sử dụng những hình ảnh và ngôn ngữ tinh tế để thể hiện tính quy phạm và bất quy phạm. Tính quy phạm được thể hiện qua việc miêu tả cảnh trường học, nơi mà mọi người đều tuân thủ theo quy tắc và quy định. Hòe lục đùn đùn tán rợp giương, thạch lựu hiên còn phun thức đỏ là những hình ảnh tượng trưng cho sự tuân thủ và quy phạm trong xã hội. Tuy nhiên, bất quy phạm cũng được Nguyễn Trãi thể hiện qua việc miêu tả cảnh chợ cá làng ngư phủ và dân giàu đòi phương. Những hình ảnh này cho thấy sự tự do và không tuân thủ quy tắc trong xã hội. Dẽ có ngu cầm đàn một tiếng là một hình ảnh tượng trưng cho sự bất quy phạm và sự độc lập. Từ những phân tích trên, ta có thể thấy rằng tác giả đã sử dụng những hình ảnh và ngôn ngữ tinh tế để thể hiện tính quy phạm và bất quy phạm trong thơ "Bảo Kính Cảnh Giới". Tác phẩm này không chỉ là một tác phẩm nghệ thuật mà còn là một tác phẩm mang ý nghĩa sâu sắc về xã hội và con người. Trên đây là một báo cáo nghiên cứu về tính quy phạm và bất quy phạm trong thơ "Bảo Kính Cảnh Giới" của Nguyễn Trãi. Hy vọng rằng thông qua bài viết này, bạn đã có cái nhìn sâu sắc hơn về tác phẩm và ý nghĩa của nó trong văn học Việt Nam.