Tính cách hung bạo của sông Đà trong tác phẩm "Người lái đò sông Đà" của Nguyễn Tuân

essays-star4(202 phiếu bầu)

Trong tác phẩm "Người lái đò sông Đà" của Nguyễn Tuân, sông Đà được miêu tả như một thực thể có tính cách hung bạo. Tác giả sử dụng các chi tiết mô tả và sự tương phản để tạo nên hình ảnh mạnh mẽ về tính cách của sông Đà. Đầu tiên, sông Đà được miêu tả như một con sông dữ tợn và đầy nguy hiểm. Từ những đoạn mô tả về dòng nước xiết, những vùng nước sâu và những con sóng lớn, chúng ta có thể cảm nhận được sự mạnh mẽ và hung dữ của sông Đà. Sông Đà trở thành một thực thể đáng sợ, không thể kiểm soát và luôn đe dọa sự an toàn của những người lái đò. Thứ hai, sông Đà cũng được miêu tả như một thực thể vô tình và tàn nhẫn. Trái ngược với sự mạnh mẽ của sông Đà, tác giả cũng nhấn mạnh sự vô tình và tàn nhẫn của nó. Sông Đà không quan tâm đến sự sống và cái chết của con người, nó chỉ đơn giản là một dòng nước lạnh lẽo và vô tình. Những cảnh tượng về những người lái đò bị cuốn trôi và chết đuối trong sông Đà là minh chứng cho tính cách tàn nhẫn của nó. Cuối cùng, sông Đà còn được miêu tả như một thực thể bất khả xâm phạm và không thể đối phó. Dù có bao nhiêu nỗ lực và sự cố gắng, con người vẫn không thể chiến thắng sông Đà. Sông Đà là một thực thể mạnh mẽ và vô tình, không thể bị kiểm soát hoặc đánh bại. Tính cách hung bạo của sông Đà được thể hiện qua sự không thể đối phó của con người. Tóm lại, trong tác phẩm "Người lái đò sông Đà" của Nguyễn Tuân, sông Đà được miêu tả như một thực thể có tính cách hung bạo. Từ những đoạn mô tả về sự dữ tợn, vô tình và bất khả xâm phạm của sông Đà, chúng ta có thể cảm nhận được sự mạnh mẽ và đáng sợ của nó. Tác phẩm này là một lời nhắc nhở về sự tàn nhẫn và không thể đối phó của thiên nhiên, và đồng thời cũng là một cảnh báo về tính cách hung bạo của sông Đà.