Ông Giuốc-đanh, những tên hậu
Trong một ngôi làng nhỏ, ông Giuốc-đanh, một người nổi tiếng với tài năng sửa áo, đang ngồi trong cửa hàng của mình. Ông đang cố gắng giãn ra đôi tất lụa quá chật mà bác sửa áo vừa gửi cho ông. Ông Giuốc-đanh cảm thấy không thoải mái và than phiền với bản thân về việc không thể mở rộng đôi tất lụa này. Vào lúc đó, bác sửa áo xuất hiện và ông Giuốc-đanh không giấu được sự khó chịu của mình. Ông nói với bác rằng đôi tất lụa này quá chật và đã làm mất hai mắt của ông. Ông Giuốc-đanh tỏ ra rất bực bội vì không thể tìm được cách để mở rộng chúng. Bác sửa áo, với sự tử tế và kiến thức của mình, đề nghị ông Giuốc-đanh nên loại bỏ đôi tất lụa để không còn cảm giác chật chội. Ông Giuốc-đanh ngạc nhiên và không đồng ý với ý kiến của bác. Ông cho rằng đôi tất lụa này sẽ giãn ra theo thời gian và không còn chật nữa. Ông Giuốc-đanh tin rằng việc giữ lại đôi tất lụa này sẽ mang lại may mắn và bổ lợi cho ông. Cuộc trò chuyện giữa ông Giuốc-đanh và bác sửa áo mang lại những suy nghĩ thú vị về việc đánh giá và giải quyết vấn đề. Mỗi người có quan điểm và cách tiếp cận khác nhau. Ông Giuốc-đanh tin rằng việc giữ lại đôi tất lụa này là cách để thu hút may mắn và bổ lợi trong cuộc sống của mình. Trong khi đó, bác sửa áo đề nghị ông nên loại bỏ chúng để không còn cảm giác chật chội. Cuộc trò chuyện này cho chúng ta thấy rằng mỗi người có quan điểm và cách tiếp cận riêng để giải quyết vấn đề. Đôi khi, chúng ta cần phải mở lòng và lắng nghe ý kiến của người khác để tìm ra giải pháp tốt nhất.