Phân tích đoạn trích "Trong tùy bút Người lái đò Sông Đà" của Nguyễn Tuân

essays-star4(194 phiếu bầu)

Trong đoạn trích "Trong tùy bút Người lái đò Sông Đà" của Nguyễn Tuân, tác giả mô tả về sự gợi cảm và đặc biệt của con sông Đà. Từ những hình ảnh mây trời Tây Bắc bung nở hoa ban gạo, mù khói núi Mèo đốt nương xuân, đến màu xanh ngọc bích của nước sông Đà trong mùa xuân và màu đỏ giận dữ của nước sông Đà trong mùa thu, tác giả đã tạo nên một bức tranh sống động về con sông này. Tác giả cũng nhấn mạnh sự gợi nhớ và tình cảm mà con sông Đà mang lại cho mỗi người. Từ việc nhìn sông Đà như một cố nhân, tác giả đã thể hiện sự thèm khát được gặp lại con sông sau một chuyến đi rừng dài. Bờ sông Đà, bãi sông Đà và những cảnh vật tự nhiên xung quanh sông đã tạo nên một không gian yên bình và thú vị cho tác giả. Đoạn trích cũng đề cập đến sự lặng lẽ và hoang dại của sông Đà. Từ thời đại Lí, Trần, Lê cho đến hiện tại, sông Đà vẫn giữ được sự lặng lẽ và hoang dại của mình. Bờ sông hoang dại như một bờ tiền sử và hồn nhiên như một nỗi niềm cổ tích tuổi xưa. Tác giả đã tạo ra một hình ảnh mê hoặc về sự hoang dại và cổ tích của sông Đà. Cuối cùng, tác giả cũng đề cập đến sự giao thoa giữa con sông Đà và cuộc sống con người. Tiếng còi xúp-lê của một chuyến xe lửa đầu tiên trên đường sắt Phủ Thọ - Yên Bái - Lai Châu đã làm giật mình tác giả và tạo ra một cảm giác thèm khát được trở lại với sông Đà. Đoạn trích cũng đề cập đến sự tương tác giữa con người và động vật như hươu và cá trên sông Đà. Từ những hình ảnh và cảm xúc được tác giả truyền tải trong đoạn trích, chúng ta có thể thấy sự đặc biệt và gợi cảm của con sông Đà. Tác giả đã thành công trong việc tạo ra một bức tranh sống động về sông Đà và tạo nên sự kết nối giữa con sông và con người.