Sông Hương - Nét đặc sắc về nghệ thuật trong "Sử thi buồn" của Hoàng Phủ Ngọc Tường
Trong đoạn văn trích từ "Sử thi buồn" của Hoàng Phủ Ngọc Tường, tác giả đã mô tả Sông Hương như một người phụ nữ yêu kiều và lãng mạn. Sự biểu cảm qua màu sắc của dòng sông được so sánh với những kỷ niệm khác nhau, giống như việc ghi nhớ về người yêu thương. Mỗi giai điệu màu sắc của Sông Hương làm cho thành phố Huế trở nên sống động và ẩn chứa rất nhiều ý nghĩa.
Một trong những điểm đặc sắc về nghệ thuật trong đoạn văn này là cách tác giả miêu tả các gam màu khác nhau của Sông Hương, từ xanh non trẻ trung sau lũ, chiều tím cuối hè cho đến ánh tím hoang dã vào cuối ngày. Những hình ảnh này không chỉ tái hiện lại cảm xúc và ký ức cá nhân mà còn thể hiện tính biểu cảm cao quý thông qua việc so sánh dòng sông với tranh siêu thực.
Ngoài ra, việc miêu tả bức tranh tự nhiên của Huế thông qua các gam màusáng đã khiến cho thành phố trở thành "nhân loại tím". Điềum này không chỉ là diễn đạt theo kiểutrực tiếp mà cònthể hiện lòng say mê và kích thích ý chí để khám phávẻđẹp tự do và hoang dã.
Cuối cùng, hình ảnhsươngmùlạngthườngxuyên xuấthiệntrongđoạnvănnày,cũngrấtphongphúvànghệthuatrịchtạo.Hìnhtượngsươngxâmướởitrongsựbátngòvavìdụanhlãngthườngrỉengcuộcsốnggiữacõithụcvàcõimộg.Nókhôngrachonổibuồntreothetruyềnthốngmàlạitạo ra niemvuinhẹchocongnghiêmtrongsángxuànmậucủa1noitâmgiaurich,nhu1niemvuinhecuacactinhcammuaxuan.Nómangdauchunhicuarỗintamtrongsangs,giaucónhunggin'guđekoboclohnhiura benngoai;viThevoinguoiphunuHuế,mautimayla maugio,vualaducchành.$(\ldots)$Nhờ cókhoảnghiêm,tatca cacgammasuvathieuthucduochientrangra roivaothegioicuaTưMãGãy-TrầnDầnmọcthempmotutmoigoiHue la"nhânloaitim".TrongNgônNgûThuongNgày,yńiem"mautimHue"cóngaogốcthinienrấtro:dudonǵnuognhungmauvanungsăng.nokhogợinoibuo'ntheokieuhopǎngxęmalaniemvuinhecuancỏimuaxuan.VomotdiembenvoinhanquenHué,languagethisubringsthemostbeautifulandrichaspectsofthenatureclearly:justtherightdepthofcolorbutstillbright.Itdoesnotevokeasorrowfulfeelingastheappearanceofpeonies,butalightjoyoffreshspringgrasses.Itdisplayssignsofaclearinnerworld,rıchaswell-keptbutnotrevealedmuchoutside;thereforewiththewomenofHue,thispurpleisthecolorofclothes,andvirtues$(\ldots)$.Themistsareaverydistinctivefeatureofscentedriverappearingfromlateyeartoeartywinter,intodreams,endofday andcoldmoonlitnight;sometimesunexpectedlycomingbacklikeawanderer.Forlongmonths,theoldcitywassleepingindream;mistyriverfloatedina longdream,someonlylightswayingbetweentherealandthedream.PeoplewouldsitandtalktoeachotherinthecabinsonlydimlysightingeachotherthroughthemistwhileoutsidethegentlecurvesoftilesofTruongTien,ThelatticescoveredpalacesandBanyantreesalllosttheirleavesontheside oftheriverbecameextraordinarylinesonaChinese silk painting.Thisseason,Huéyounggirlsoftengooutwearinglongwhitedresseslookinglikesomefiguresbornfromthemist.Eveniftheyhave toleaveorchange theirway of life they still keep that color as a memory of pure love,andmonthsfilledwithdreamsandmeaning.The months with mist have brought Hue back to the deep soul of an ancient capital in time;
(Excerpt from Sad Poetry by Hoàng Phủ Ngọc Tường. According to Vietnamese Literature Selections, Volume 8, Social Sciences Publishing House in2004,pages681682)
Với các điểm này,dòng suy nghĩ mang tính triết lí caohơn,chú ýđếnbiểtcăm xúchor insightsgiacsángthỏa mãncủađọcvị.