Nét đẹp bình dị của quê hương trong thơ Đỗ Trung Quân ##

essays-star4(177 phiếu bầu)

Đọc những vần thơ giản dị mà sâu lắng của Đỗ Trung Quân trong bài thơ "Quê hương", tôi không khỏi bồi hồi xúc động. Tác giả đã sử dụng những hình ảnh quen thuộc, gần gũi với tuổi thơ mỗi người để vẽ nên bức tranh quê hương đẹp đẽ, bình dị mà đầy ắp yêu thương. "Quê hương là chùm khế ngọt/ Cho con trèo hái mỗi ngày", đó là hình ảnh của một tuổi thơ hồn nhiên, vô tư, được chở che bởi tình yêu thương của mẹ. "Quê hương là đường đi học/ Con về rợp bướm vàng bay" là khung cảnh làng quê yên bình, thơ mộng, nơi con đường đến trường là con đường đến với những ước mơ, hoài bão. Hình ảnh "con diều biếc" bay cao trên bầu trời xanh thẳm, "con đò nhỏ" khua nước trên dòng sông hiền hòa, "câu tre nhỏ" nghiêng che bóng mẹ, tất cả đều gợi lên một quê hương thanh bình, yên ả, nơi con người sống chan hòa với thiên nhiên, với những giá trị truyền thống tốt đẹp. "Hương hoa đồng cỏ nội/ Bay trong giấc ngủ đêm hè" là hương vị ngọt ngào, thanh mát của quê hương, là những kỷ niệm đẹp đẽ, êm đềm của tuổi thơ. Qua những hình ảnh giản dị, mộc mạc, bài thơ đã khơi gợi trong lòng người đọc một tình yêu quê hương tha thiết, một nỗi nhớ da diết về những kỷ niệm đẹp đẽ của tuổi thơ. Đọc bài thơ, tôi càng thêm yêu quý quê hương mình, nơi tôi sinh ra và lớn lên. Quê hương là nơi chôn rau cắt rốn, là nơi lưu giữ những kỷ niệm đẹp đẽ, là động lực để tôi vươn lên trong cuộc sống.