** Hình ảnh đối lập và triết lý chia ly trong bài thơ "Người lên ngựa kẻ chia bào" **

essays-star4(255 phiếu bầu)

** Đoạn thơ "Người lên ngựa kẻ chia bào" sử dụng nghệ thuật đối lập để khắc họa nỗi buồn chia ly da diết. "Rừng phong thu đã nhuốm màu quan san" gợi lên một khung cảnh heo hút, buồn man mác của mùa thu, báo hiệu sự xa cách sắp đến. Hình ảnh "dặm hồng bụi cuốn chinh an" cho thấy sự vội vã, gấp gáp của người lên đường, càng nhấn mạnh sự chia lìa. Sự đối lập tiếp tục được thể hiện qua hai câu thơ tiếp theo: "Trông người đã khuất mấy ngàn dâu xanh/ Người về chiếc bóng năm canh". Một người lên đường, một người ở lại, một người rong ruổi muôn dặm, một người chỉ còn lại bóng đêm cô đơn. Sự đối lập không chỉ về không gian (xa - gần) mà còn về thời gian (ngày - đêm), trạng thái (động - tĩnh), và tâm trạng (háo hức - cô đơn). Hình ảnh "Vầng trăng ai xẻ làm đôi/ Nửa in gối chiếc, nửa soi dặm trường" là đỉnh điểm của sự đối lập và cũng là điểm nhấn nghệ thuật của đoạn thơ. Vầng trăng, biểu tượng của sự trọn vẹn, nay bị chia cắt, tượng trưng cho sự chia ly không thể hàn gắn. Nửa vầng trăng in trên gối chiếc, gợi lên sự cô đơn, trống trải của người ở lại; nửa vầng trăng kia soi sáng con đường xa xôi, tượng trưng cho hành trình gian nan của người ra đi. Sự chia cắt này không chỉ là sự chia cắt về không gian, mà còn là sự chia cắt trong tâm hồn, trong tình cảm của hai người. Qua nghệ thuật đối lập tinh tế, đoạn thơ không chỉ miêu tả cảnh chia ly mà còn gợi lên một triết lý sâu sắc về sự mất mát, cô đơn và sự khắc nghiệt của cuộc đời. Sự đối lập càng làm nổi bật nỗi buồn sâu lắng, day dứt, để lại trong lòng người đọc một dư vị khó phai. Đó là sự tiếc nuối, là sự thấu hiểu sâu sắc về quy luật sinh ly tử biệt của cuộc đời. Cảm giác day dứt, xót xa ấy chính là thành công của tác giả trong việc truyền tải cảm xúc đến người đọc.