Hồi tưởng về tuổi thơ và những kỷ niệm làng quê
1. Phương thức biểu đạt chính trong đoạn trích trên là phương thức biểu đạt tự sự, khi nhân vật kể lại những kỷ niệm và cảm xúc của mình. 2. Nhân vật trong đoạn trích đang hồi tưởng về những năm tháng tuổi thơ, khi ba còn sống và gia đình họ chưa tan tác. Những kỷ niệm này gắn liền với những cánh đồng xanh ngút mắt và những con rạch nhỏ. 3. Biện pháp tu từ được sử dụng trong câu "những cánh đồng này sẽ chẳng bao giờ thay đổi" là biện pháp tu từ "tự sự". Tác dụng của biện pháp tu từ này là tạo nên sự liên kết giữa hiện tại và quá khứ, làm cho nhân vật cảm thấy sự an lành và không đổi của những cánh đồng, cũng như những kỷ niệm trong tâm trí mình. 4. Những hình ảnh gợi lên không khí yên bình của làng quê trong đoạn trích bao gồm: những cánh đồng nối dài nhau, màu xanh ngút mắt, lũ vịt lặng lẽ băng qua những con rạch nhỏ, và đàn cò trắng chấp chới bay về tổ. Những hình ảnh này tạo nên một không gian yên bình, thanh tịnh và gần gũi. 5. Từ đoạn trích, ta có thể cảm nhận được tâm trạng của nhân vật khi nhớ về quá khứ là một cảm giác buồn bã, nhớ nhung và cảm giác mất mát. Nhân vật cảm thấy sự gắn bó và thân thương với những kỷ niệm tuổi thơ, nhưng cũng cảm thấy sự mất mát khi gia đình tan tác. Những kỷ niệm tuổi thơ trở thành nguồn cảm hứng và động lực để nhân vật tiếp tục sống và phát triển trong cuộc sống hiện tại.