** Phân tích vẻ đẹp của hai chị em Thúy Kiều và Thúy Vân **

essays-star4(121 phiếu bầu)

** Đoạn trích tả vẻ đẹp của hai chị em Thúy Kiều và Thúy Vân, sử dụng nghệ thuật tả người rất tài tình. Tác giả không chỉ miêu tả hình dáng bên ngoài mà còn gợi tả cả tính cách, phẩm chất bên trong. Thúy Vân được miêu tả với vẻ đẹp đầy đặn, phúc hậu: "Khuôn trăng đầy đặn, nét ngài nở nang", "Hoa cười ngọc thốt đoan trang". Những hình ảnh so sánh "mây thua nước tóc, tuyết nhường màu da" cho thấy vẻ đẹp hoàn mỹ, tự nhiên, khiến người đọc cảm nhận được sự thanh tao, dịu dàng của nàng. Vẻ đẹp của Vân là vẻ đẹp chuẩn mực, tròn đầy, tượng trưng cho sự an yên, hạnh phúc. Ngược lại, Thúy Kiều sở hữu vẻ đẹp sắc sảo, mặn mà hơn: "Kiều càng sắc sảo, mặn mà", "Làn thu thủy, nét xuân sơn, Hoa ghen thua thắm, liễu hờn kém xanh". Hình ảnh so sánh tinh tế, táo bạo, cho thấy vẻ đẹp của Kiều vượt trội, sắc sảo hơn hẳn. "Làn thu thủy, nét xuân sơn" gợi lên vẻ đẹp trong sáng, tinh khôi nhưng cũng đầy sức sống, quyến rũ. Sự ghen tị của hoa, liễu càng tô đậm vẻ đẹp rực rỡ, kiêu sa của nàng. Vẻ đẹp của Kiều là vẻ đẹp của sự hoàn mỹ nhưng cũng tiềm ẩn nhiều sóng gió, thử thách. Cả hai câu kết: "Một hai nghiêng nước nghiêng thành, Sắc đành đòi một, tài đành họa hai" khẳng định vẻ đẹp tuyệt sắc của hai chị em, nhưng cũng nhấn mạnh tài sắc vẹn toàn của Kiều hơn hẳn. "Nghiêng nước nghiêng thành" là một hình ảnh cường điệu, thể hiện sự ngưỡng mộ tuyệt đối trước vẻ đẹp của hai người con gái. Tóm lại, đoạn trích sử dụng nghệ thuật tả người tinh tế, kết hợp miêu tả ngoại hình với gợi tả tính cách, phẩm chất. Sự đối lập giữa vẻ đẹp của hai chị em Thúy Vân và Thúy Kiều tạo nên sự hấp dẫn, lôi cuốn người đọc, đồng thời cũng báo hiệu những số phận khác nhau của hai nhân vật trong tác phẩm. Qua đó, ta thấy được tài năng xuất chúng của Nguyễn Du trong việc sử dụng ngôn từ và hình ảnh để khắc họa nhân vật. Đọc đoạn trích, ta không chỉ ngắm nhìn vẻ đẹp tuyệt trần của hai chị em mà còn cảm nhận được sự sâu sắc, tinh tế trong nghệ thuật miêu tả của tác giả.