Sự buồn trong buổi chiều quê
Buổi chiều yên tĩnh của một huyện nhỏ được mô tả bằng những hình ảnh tươi đẹp. Tiếng trống thu không vang xa trên cái chợ nhỏ, tạo nên một không gian yên bình và êm dịu. Phương tây đỏ rực như lửa cháy, cùng với những đám mây ánh hồng như hòn than sắp tàn, tạo nên một cảnh tượng đẹp mắt. Dãy tre làng trước mặt đen lại và cắt hình rơ rệt trên nền trời, tạo nên một bức tranh tự nhiên độc đáo. Chiều buông xuống êm ả như lời ru, với tiếng ếch nhái kêu ran ngoài đồng ruộng theo gió nhẹ đưa vào. Trong cửa hàng hơi tối, muỗi đã bắt đầu vo ve, tạo nên một không gian yên tĩnh và bình lặng. Liên, một cô gái trẻ, ngồi yên lặng bên mấy quả thuốc sơn đen trong cửa hàng. Đôi mắt của cô bóng tối ngập đầy dần và cái buồn của buổi chiều quê thấm thía vào tâm hồn ngây thơ của cô. Liên không hiểu sao, nhưng cô cảm thấy lòng buồn man mác trước cái giờ khắc của ngày tàn. Buổi chiều quê mang đến cho Liên một cảm giác buồn và u sầu. Cô không thể giải thích được nguyên nhân của cảm xúc này, nhưng nó đã thấm sâu vào tâm hồn ngây thơ của cô. Cảnh vật xung quanh, dù tươi đẹp và yên bình, nhưng lại mang đến cho cô một sự buồn và man mác. Buổi chiều quê là một thời gian để người ta dừng lại và suy ngẫm về cuộc sống. Nó là thời điểm để nhìn lại những gì đã qua và những gì đang diễn ra. Buổi chiều quê là thời gian để cảm nhận sự lặng lẽ và sự buồn của cuộc sống.