So sánh cảm hứng về đất nước trong hai đoạn thơ của Nguyễn Khoa Điềm và Nguyễn Đình Thi
Đoạn 1: Khi ta lớn lên Đất Nước đã có rồi Đất Nước có trong những cái “ngày xửa ngày xưa...” mẹ thường hay kể Đất Nước bắt đầu với miếng trầu bây giờ bà ăn Đất Nước lớn lên khi dân mình biết trồng tre mà đánh giặc Tóc mẹ thì bới sau đầu Cha mẹ thương nhau bằng gừng cay muối mặn Cái kèo, cái cột thành tên Hạt gạo phải một nắng hai sương xay, giã, giần, sàng Đất Nước có từ ngày đó... (Đất Nước – Nguyễn Khoa Điềm) Đoạn 2: Mùa thu nay khác rồi Tôi đứng vui nghe giữa núi đồi Gió thổi rừng tre phấp phới Trời thu thay áo mới Trong biếc nói cười thiết tha! Trời xanh đây là của chúng ta Núi rừng đây là của chúng ta Những cánh đồng thơm mát Những ngả đường bát ngát Những dòng sông đỏ nặng phù sa Nước chúng ta Nước những người chưa bao giờ khuất Đêm đêm rì rầm trong tiếng đất Những buổi ngày xưa vọng nói về! (Đất nước - Nguyễn Đình Thi) So sánh cảm hứng về đất nước trong hai đoạn thơ của Nguyễn Khoa Điềm và Nguyễn Đình Thi là một việc quan trọng để hiểu rõ hơn về cách mà hai tác giả này đã thể hiện cảm hứng của mình về đất nước của họ. Trong đoạn thơ của Nguyễn Khoa Điềm, tác giả đã mô tả đất nước như một gia đình, với những kỷ niệm và những giá trị được truyền từ thế hệ này sang thế hệ khác. Trong khi đó, Nguyễn Đình Thi đã mô tả đất nước như một nơi sống tươi đẹp, với những cánh đồng, những ngả đường và những dòng sông. Hai tác giả này đã thể hiện cảm hứng của mình về đất nước bằng những hình ảnh và những kỷ niệm khác nhau, nhưng đều mang lại cho người đọc một cảm giác yêu quí và tự hào về đất nước của họ.