Sự đẹp của tấm lòng yêu đời và trách nhiệm trong công việc
Trong câu chuyện này, chúng ta được giới thiệu với một nhân vật thanh niên đầy đẹp lòng yêu đời, yêu nghề và có tinh thần trách nhiệm cao đối với công việc của mình. Anh sống một mình trên đỉnh Yên Sơn cao hai nghìn sáu trăm mét, nơi chỉ có cây cỏ và mây mù lạnh lẽo. Công việc hàng ngày của anh là đo gió, đo nhiệt độ, đo mưa, đo nắng và ghi chép, sau đó báo cáo về trung tâm. Dù phải đối mặt với gió tuyết và cô đơn trong nhiều mùa, anh vẫn yêu công việc của mình.
Trong cuộc trò chuyện với ông hoạ sĩ già, anh được gọi là "người cô độc nhất thế gian". Tuy nhiên, anh không đồng ý với ý kiến này và cho rằng công việc của anh liên quan chặt chẽ đến công việc của nhiều người khác. Anh nhận thức rằng công việc của mình có ý nghĩa và không chỉ làm một mình. Anh nói: "Khi tôi làm việc, tôi và công việc là một, sao gọi là một mình được? Hơn nữa, công việc của tôi liên quan đến công việc của nhiều người khác dưới kia. Công việc của tôi khó khăn nhưng không đơn độc, tôi buồn đến chết mất".
Trong cuộc trò chuyện với cô kỹ sư trẻ, anh thanh niên này chia sẻ rằng dù sống trong điều kiện thiếu thốn vật chất và tinh thần, anh vẫn có sách để trò chuyện. Điều này cho thấy anh không chỉ là một người làm việc chăm chỉ mà còn là một người có sự ham mê và đam mê với công việc. Anh biết cách tổ chức và quản lý cuộc sống cá nhân của mình, tạo ra sự ổn định và sắp xếp cuộc sống của mình một cách ngăn nắp.
Ngoài công việc chính, anh còn nuôi gà, trồng hoa và đọc sách. Điều này cho thấy anh không chỉ tập trung vào công việc mà còn có sự đa dạng và sự quan tâm đến các hoạt động khác trong cuộc sống. Anh biết cách tận hưởng những điều nhỏ nhặt và tạo ra sự cân bằng trong cuộc sống của mình.
Nhân vật thanh niên này là một ví dụ sống động về tấm lòng yêu đời, yêu nghề và trách nhiệm cao đối với công việc. Dù sống trong điều kiện khó khăn, anh vẫn biết tận hưởng cuộc sống và tạo ra sự ổn định và cân bằng trong cuộc sống của mình.