Bạo lực cách mạng trong phong trào Đồng khởi 1959-1960: Ý nghĩa và quyết định của Đảng Lao động Việt Nam
Trong năm 1959, Đảng Lao động Việt Nam đã quyết định cho phong trào Đồng khởi ở miền Nam sử dụng bạo lực cách mạng. Quyết định này đã được đưa ra với mục tiêu chính là đẩy mạnh cuộc cách mạng và đánh đổ chính quyền đối lập. Trong bối cảnh chính quyền miền Nam đang tăng cường áp đặt chính sách đàn áp và ngăn chặn sự phát triển của phong trào cách mạng, việc sử dụng bạo lực đã trở thành một phương thức hiệu quả để chống lại sự bất công và bảo vệ quyền lợi của nhân dân. Phong trào Đồng khởi năm 1959-1960 có ý nghĩa quan trọng trong lịch sử cách mạng Việt Nam. Đầu tiên, nó đã tạo ra sự đoàn kết mạnh mẽ giữa các tầng lớp nhân dân miền Nam, từ công nhân, nông dân cho đến sinh viên và cả những tầng lớp cận nghèo. Phong trào này đã góp phần thắt chặt tình đoàn kết và tạo ra một sức mạnh lớn để đối phó với chính quyền đối lập. Thứ hai, phong trào Đồng khởi đã tạo ra một động lực mạnh mẽ cho cuộc cách mạng ở miền Nam. Bằng việc sử dụng bạo lực cách mạng, phong trào này đã gây áp lực lên chính quyền đối lập và buộc họ phải đối mặt với sự phản kháng của nhân dân. Điều này đã làm gia tăng sự tự tin và quyết tâm của nhân dân miền Nam trong cuộc cách mạng và tạo ra một động lực mạnh mẽ để tiếp tục chiến đấu. Cuối cùng, phong trào Đồng khởi đã góp phần vào việc xây dựng một tinh thần cách mạng mạnh mẽ trong nhân dân miền Nam. Bằng việc tham gia vào phong trào này, nhân dân đã có cơ hội thể hiện lòng yêu nước và sẵn sàng hy sinh cho sự độc lập và tự do của đất nước. Điều này đã tạo ra một tinh thần đoàn kết và sự tin tưởng vào lãnh đạo của Đảng Lao động Việt Nam. Tóm lại, quyết định của Đảng Lao động Việt Nam cho phong trào Đồng khởi sử dụng bạo lực cách mạng trong năm 1959 đã có ý nghĩa quan trọng và mang lại nhiều kết quả tích cực. Phong trào này đã tạo ra sự đoàn kết, động lực và tinh thần cách mạng trong nhân dân miền Nam, góp phần quan trọng vào cuộc cách mạng tổng tiến công và giành thắng lợi cuối cùng.