Nghệ thuật so sánh và nhân hoá trong việc đặt tên cho dòng sông
Trong đoạn trích "Ai đã đặt tên cho dòng sông?" của tác giả, sông Hương được nhìn như một con người có tính cách và tình cảm riêng. Nhà văn đã sử dụng nghệ thuật so sánh và nhân hoá để thể hiện điều này. Một trong những chi tiết thể hiện điều này là khi tác giả miêu tả sông Hương như một người phụ nữ. Sông Hương được mô tả như một người phụ nữ xinh đẹp, với "mái tóc dài và mềm mại như tơ lụa" và "đôi mắt trong veo như nước biển". Sự so sánh này giúp cho độc giả có thể hình dung được vẻ đẹp và sự quyến rũ của sông Hương, cũng như tạo ra một hình ảnh sống động trong tâm trí của họ. Ngoài ra, tác giả cũng sử dụng nhân hoá để tạo ra một tính cách riêng cho sông Hương. Sông Hương được miêu tả như một người phụ nữ "thanh lịch và tinh tế", nhưng cũng "nồng nàn và mạnh mẽ". Sự nhân hoá này cho phép sông Hương có một tính cách phức tạp và đa chiều, giống như một con người thực sự. Điều này tạo ra một sự kết hợp độc đáo giữa vẻ đẹp và sức mạnh trong sông Hương, và làm cho nó trở thành một đối tượng đáng ngưỡng mộ và tôn trọng. Nghệ thuật so sánh và nhân hoá đã được nhà văn sử dụng một cách tinh tế và độc đáo trong việc đặt tên cho dòng sông. Nhờ vào những chi tiết thể hiện và sự kết hợp giữa vẻ đẹp và tính cách của sông Hương, độc giả có thể cảm nhận được sự sống động và sức mạnh của nghệ thuật trong việc miêu tả một đối tượng tự nhiên như một con người.