Tình yêu thầm lặng của người cha trong tác phẩm "Bố Tôi" ##
Truyện ngắn "Bố Tôi" của Nguyễn Ngọc Thuần là một câu chuyện giản dị nhưng đầy xúc động về tình yêu thương thầm lặng của người cha dành cho con. Tác phẩm khắc họa hình ảnh một người cha lam lũ, vất vả, luôn dõi theo con từ nơi núi đồi hiểm trở, thể hiện tình cảm sâu nặng và sự hy sinh thầm lặng của ông. Tác giả sử dụng ngôi kể thứ nhất, giọng văn nhẹ nhàng, ấm áp, tạo nên sự gần gũi, chân thành. Qua lời kể của người con, chúng ta cảm nhận được sự yêu thương, kính trọng và biết ơn sâu sắc dành cho người cha. Hình ảnh người cha hiện lên với những nét đẹp giản dị, mộc mạc: "chiếc áo kẻ ô phẳng phiu nhất", "vụng về mở thư", "lặng lẽ", "khẽ mỉm cười". Những hành động tưởng chừng như đơn giản ấy lại ẩn chứa một tình yêu thương vô bờ bến. Sự khác biệt về không gian giữa người cha và người con được tác giả khắc họa một cách tinh tế: "Tôi đi học dưới đồng bằng. Còn bố tôi, từ nơi núi đồi hiểm trở, ông luôn dõi theo tôi". Câu văn ngắn gọn, súc tích, tạo nên sự tương phản rõ nét, đồng thời khẳng định sự xa cách về địa lý nhưng không thể nào ngăn cản được tình cảm thiêng liêng giữa cha và con. Điểm nhấn của tác phẩm là hình ảnh người cha đọc thư con. Ông không biết chữ, nhưng vẫn "lặng lẽ, vụng về mở nó ra", "xem từng con chữ, lấy tay chạm vào nó, rồi ép vào khuôn mặt đầy râu của ông". Hành động ấy thể hiện sự trân trọng, yêu thương và tự hào của người cha đối với con. Ông không cần biết con viết gì, chỉ cần được nhìn ngắm những dòng chữ con viết, được cảm nhận hơi ấm của con qua từng nét chữ là ông đã cảm thấy hạnh phúc. Hình ảnh người cha cất giữ những lá thư con gửi về như một minh chứng cho tình yêu thương sâu sắc và sự trân trọng của ông. "Ông lấy lại thư, xếp vào trong tủ cùng với những lá thư trước, những lá thư được bóc ra nhìn ngắm, chạm mặt rồi cất vào, không thiếu một lá, ngay cả những lá đầu tiên nét chữ còn non nớt". Hành động ấy thể hiện sự nâng niu, gìn giữ những kỷ niệm đẹp đẽ của người cha. Kết thúc tác phẩm, người con bước vào trường đại học, một hành trình mới của cuộc đời. Dù người cha đã mất, nhưng tình yêu thương của ông vẫn theo con trên mọi nẻo đường. "Nhưng tôi biết bố sẽ đi cùng tôi trên những con đường mà tôi sẽ đi, suốt cả hành trình cuộc đời". Câu văn khép lại tác phẩm, khẳng định tình yêu thương của người cha là động lực, là nguồn sức mạnh giúp con vượt qua mọi khó khăn, thử thách trong cuộc sống. "Bố Tôi" là một tác phẩm giàu cảm xúc, mang đến cho người đọc những bài học ý nghĩa về tình yêu thương gia đình, về sự hy sinh thầm lặng của cha mẹ dành cho con cái. Tác phẩm khơi gợi trong mỗi người lòng biết ơn, kính trọng và yêu thương đối với những người thân yêu nhất trong cuộc đời.