** Suy ngẫm về nỗi nhớ quê hương trong những câu thơ **
** Đoạn thơ gợi lên một hình ảnh rất đỗi bình yên và sâu lắng. "Tôi hát bài hát về cố hương / Khi tất cả đã ngủ say" cho thấy sự trân trọng, nâng niu của người viết dành cho quê hương. Việc hát bài hát về quê hương vào lúc "tất cả đã ngủ say" thể hiện một tâm trạng riêng tư, sâu kín, một nỗi nhớ da diết chỉ được chia sẻ với chính mình và với những vì sao, những ngọn gió. Hình ảnh "những vì sao ướt át" và "những ngọn gió hoang mê dại tìm về" thêm phần lãng mạn, gợi cảm xúc. "Ướt át" không chỉ là sự ẩm ướt của sương đêm mà còn là sự đẫm lệ, sự xúc động dâng trào trong lòng người viết. "Hoang mê dại" của gió như thể hiện sự bơ vơ, cô đơn của chính tâm hồn người con xa quê, nhưng đồng thời cũng là sự tìm về, sự hướng đến quê hương da diết. Tóm lại, đoạn thơ ngắn gọn nhưng giàu hình ảnh, gợi lên một nỗi nhớ quê hương sâu sắc, man mác buồn nhưng cũng rất đỗi ấm áp và đầy tình cảm. Nó khiến ta liên tưởng đến những đêm dài thao thức, những suy tư về quê nhà, về những người thân yêu đang ở nơi xa. Đọc xong, ta cảm nhận được một tình yêu quê hương tha thiết, một sự gắn bó sâu nặng mà không gì có thể thay thế. Đó là một tình cảm đẹp đẽ, đáng trân trọng và cần được gìn giữ.