Sự tương phản giữa thế giới tự nhiên và thế giới con người trong câu chuyện "Thằng Cọc và con chim thẳng chài
Trong câu chuyện "Thằng Cọc và con chim thẳng chài", chúng ta được chứng kiến sự tương phản giữa thế giới tự nhiên và thế giới con người. Thằng Cọc, một đứa bé bạc tình, bị cuốn hút bởi vẻ đẹp của con chim thẳng chài, nhưng đồng thời cũng bị mắc kẹt trong thế giới bùn đầy sóng của con người. Con chim thẳng chài được miêu tả như một cánh chim xanh như da trời, yên lặng và bén chí rình cá trên một tàu dữa nước. Màu xanh của chim thẳng chài không thể sánh bằng bất kỳ màu xanh nào khác. Sự bên chí của nó chỉ có sự bén chí của các lão cò sáu năo là ngang vai thôi, nhưng mê ahữ là mũi tèn xanh băn xuống nước nhanh như chớp. Thẳng chài trông thấy con mồi, nhanh chóng nhảy xuống nước và bắt được con mồi. Sự tương phản giữa vẻ đẹp và tài tình của con chim thẳng chài với thế giới bùn đầy sóng của con người là rõ ràng. Trong khi đó, Thằng Cọc là một đứa bé bạc tình, bị cuốn hút bởi đàn cò lông bông bay qua đó. Những cọng lông bông nhắc nhở nó về những kỷ niệm vui vẻ, nhưng cũng làm nó quên đi con chim thẳng chài. Thằng Cọc sống trong một thế giới con người, có hàng trăm nhà thả cá, có vườn cây trái, có nước ngọt quanh năm và có bạn bè để đùa giỡn. Nhưng một hôm, gia đình Thằng Cọc bán chiếc chòi lá đi và cả gia đình cùng nhau xuống một chiếc xuồng lớn để đi lang thang từ rạch hoang vắng đến xóm O Heo. Sự tương phản giữa thế giới tự nhiên và thế giới con người trong câu chuyện trở nên rõ ràng hơn bao giờ hết. Câu chuyện "Thằng Cọc và con chim thẳng chài" cho chúng ta thấy sự tương phản giữa thế giới tự nhiên và thế giới con người. Trong khi con chim thẳng chài tự do bay lượn trong không gian tự nhiên và bắt được con mồi, Thằng Cọc bị cuốn vào thế giới bùn đầy sóng của con người. Sự tương phản này làm cho chúng ta suy nghĩ về sự đối lập giữa tự nhiên và con người, và cũng đặt ra câu hỏi về vai trò của con người trong việc bảo vệ và tôn trọng tự nhiên.