Đàn kêu và lòng biết ơn trong truyện thơ Nôm "Thạch Sanh
Trong truyện thơ Nôm "Thạch Sanh", tác giả đã sử dụng hình ảnh đàn kêu để thể hiện lòng biết ơn và sự tôn trọng đối với những người đã giúp đỡ mình. Bài viết này sẽ phân tích cách mà tác giả sử dụng hình ảnh đàn kêu để truyền tải thông điệp về lòng biết ơn và sự tôn trọng. Đầu tiên, chúng ta cần hiểu rõ về hình ảnh đàn kêu trong truyện. Đàn kêu là một hình ảnh quen thuộc trong văn hóa Việt Nam, thường được sử dụng để chỉ những người không có địa vị, không có quyền lực. Tuy nhiên, trong truyện "Thạch Sanh", đàn kêu lại được sử dụng để chỉ những người đã giúp đỡ và hỗ trợ cho nhân vật chính. Tác giả đã sử dụng hình ảnh đàn kêu để thể hiện lòng biết ơn và sự tôn trọng đối với những người đã giúp đỡ mình. Ví dụ, khi Lý Thông, một nhân vật trong truyện, đã giúp đỡ Thạch Sanh, tác giả đã sử dụng hình ảnh đàn kêu để thể hiện lòng biết ơn của Thạch Sanh đối với Lý Thông. Đàn kêu nói rằng: "Hỡi Lý Thông mày, sao phụ nghĩa lại rày vong ân. Sao ở bất nhơn biết ǎn quả lại quên ân người giồng!" Hình ảnh đàn kêu cũng được sử dụng để thể hiện sự tôn trọng đối với những người đã giúp đỡ mình. Khi Thạch Sanh được cứu bởi người đàn ông trong hang, tác giả đã sử dụng hình ảnh đàn kêu để thể hiện lòng biết ơn của Thạch Sanh đối với người đàn ông đó. Đàn kêu nói rằng: "Trách Hản quên $Ho^{3(3)}$, trách Tần quên Sở trách Ngô quên. Đàn kêu thấu đến cung Phi trách nàng công chúa vậy thì sai. Nàng đương rầu rĩ mặt hoa tiếng đàn lừng lấy như là oán ân; khác nào như cỏ phùng xuân." Cuối cùng, tác giả cũng sử dụng hình ảnh đàn kêu để thể hiện sự tôn trọng đối với những người đã giúp đỡ mình. Khi Thạch Sanh được cứu bởi người đàn