** Hình tượng người nông dân trong thơ Hồ Chí Minh: Tình cảm và khát vọng **
** Hình tượng người nông dân là một trong những hình tượng nổi bật nhất trong thơ Hồ Chí Minh. Không chỉ đơn thuần là đối tượng lao động, họ còn là nguồn cảm hứng bất tận, là hiện thân của sức mạnh và khát vọng dân tộc. Qua những câu thơ giản dị mà sâu sắc, Bác đã khắc họa chân thực cuộc sống, tâm tư, nguyện vọng của người dân lao động. Ta thấy rõ điều đó trong những bài thơ như "Cảnh khuya", "Rằm tháng Giêng", hay "Tức cảnh Pác Bó". Dù trong hoàn cảnh gian khổ của chiến tranh, hay trong những khoảnh khắc thanh bình giữa thiên nhiên, hình ảnh người nông dân vẫn hiện lên với vẻ đẹp cần cù, chịu thương chịu khó. Họ là những người con của đất, gắn bó máu thịt với quê hương, luôn hướng về độc lập, tự do. Sự vất vả, lam lũ của họ được Bác miêu tả một cách chân thực, không hề tô vẽ, nhưng vẫn toát lên một vẻ đẹp kiên cường, bất khuất. Đặc biệt, tình cảm của Bác Hồ dành cho người nông dân được thể hiện rõ nét qua từng câu chữ. Đó không chỉ là tình cảm của một vị lãnh tụ đối với nhân dân, mà còn là tình cảm sâu nặng của một người con đối với quê hương, đất nước. Bác hiểu, trân trọng và luôn đồng hành cùng những người nông dân, chia sẻ khó khăn, vất vả với họ. Qua những hình ảnh thơ mộng, giản dị, nhưng đầy sức sống, thơ Hồ Chí Minh đã góp phần tôn vinh vẻ đẹp của người nông dân Việt Nam, khẳng định vai trò to lớn của họ trong công cuộc xây dựng và bảo vệ Tổ quốc. Đọc thơ Bác, ta không chỉ cảm nhận được sự vĩ đại của một vị lãnh tụ, mà còn thấy được tấm lòng nhân ái, bao la của một con người luôn hướng về nhân dân, hướng về đất nước. Đó chính là điều làm nên sức sống bền bỉ của những vần thơ ấy, và cũng là lý do hình tượng người nông dân luôn chiếm một vị trí đặc biệt trong lòng người đọc.