Tư tưởng Hồ Chí Minh về Đại đoàn kết dân tộc và ý nghĩa trong sự nghiệp đổi mới
Tư tưởng của Chủ tịch Hồ Chí Minh về Đại đoàn kết dân tộc là một trong những nguyên tắc quan trọng của cách mạng Việt Nam. Đây không chỉ là một khía cạnh lớn của tư tưởng Hồ Chí Minh mà còn được xác nhận và nêu cao trong các Đại hội của Đảng. Trong bối cảnh sự phát triển nhanh chóng của sự hội nhập quốc tế và nền kinh tế thế giới, ý nghĩa của tư tưởng này càng trở nên cấp thiết và thời sự hơn bao giờ hết. Để áp dụng sáng tạo tư tưởng Hồ Chí Minh về Đại đoàn kết dân tộc, chúng ta cần hiểu rõ và thấm nhuần tư tưởng này. Điều này không chỉ là điều kiện tiên quyết mà còn là yếu tố quan trọng để tìm ra những đối sách phù hợp và đưa sự nghiệp đổi mới tiếp tục phát triển. Tuy nhiên, thực tế đã chứng minh rằng việc thực hiện Đại đoàn kết dân tộc vẫn đang đối diện với nhiều thách thức. Điều này đòi hỏi chúng ta phải xem xét và giải quyết tận gốc từ quan điểm khoa học và cách mạng. Chúng ta cần nắm vững lý luận về vấn đề này, xuất phát từ sự nghiên cứu tư tưởng Hồ Chí Minh, để có thể hiểu rõ chủ trương và chính sách đại đoàn kết dân tộc của Đảng và Nhà nước trong thời kỳ công nghiệp hoá và hiện đại hoá đất nước. Với những vấn đề này, việc nghiên cứu và làm rõ quan điểm của Hồ Chí Minh về Đại đoàn kết dân tộc là cực kỳ quan trọng. Chỉ khi nắm vững quan điểm này, chúng ta mới có thể định hình đúng đắn chủ trương và chính sách đại đoàn kết dân tộc, từ đó đưa sự nghiệp đổi mới tiến lên và đạt được những thành tựu mới.