Võ Nguyên Giáp - Người Con Của Núi Rừng ##

essays-star3(261 phiếu bầu)

Mùa hè năm 1945, khi tiếng súng của Cách mạng tháng Tám vang vọng khắp đất nước, một người con của núi rừng, Võ Nguyên Giáp, đã trở thành biểu tượng của tinh thần chiến đấu bất khuất của dân tộc Việt Nam. Tôi đã từng nghe kể về ông, một vị tướng tài ba, một nhà lãnh đạo lỗi lạc, nhưng câu chuyện mà tôi muốn kể lại hôm nay lại là một câu chuyện giản dị, ấm áp về con người Võ Nguyên Giáp. Năm 1946, khi đất nước vừa giành độc lập, cuộc chiến tranh chống Pháp bùng nổ. Võ Nguyên Giáp, với vai trò Tổng Tư lệnh Quân đội Nhân dân Việt Nam, đã phải đối mặt với vô vàn khó khăn. Lực lượng quân đội ta còn non trẻ, trang bị thô sơ, phải đối đầu với một quân đội hùng mạnh, được trang bị hiện đại. Trong một lần đi thị sát chiến trường, ông dừng chân tại một ngôi làng nhỏ, nơi người dân đang phải sống trong cảnh khốn khó, thiếu thốn. Nhìn thấy những đứa trẻ gầy gò, thiếu ăn, ông không khỏi xót xa. Ông hỏi thăm về cuộc sống của họ, về những khó khăn mà họ phải đối mặt. Một cậu bé, con nhà nghèo, ngập ngừng nói: "Bác ơi, chúng cháu muốn được đi học, nhưng nhà nghèo quá, không có tiền mua sách vở." Nghe vậy, Võ Nguyên Giáp mỉm cười, ông nói: "Các cháu yên tâm, Bác sẽ lo cho các cháu học hành. Bác sẽ cho xây trường học, mua sách vở cho các cháu." Lời hứa của ông đã được thực hiện. Không lâu sau, ngôi trường học đầu tiên được xây dựng tại làng, mang tên "Trường học Võ Nguyên Giáp". Câu chuyện về Võ Nguyên Giáp, vị tướng tài ba, nhưng cũng là người đầy lòng nhân ái, đã để lại trong tôi một ấn tượng sâu sắc. Ông không chỉ là người chiến sĩ dũng cảm, mà còn là người cha, người thầy, người bạn của nhân dân. Hình ảnh của ông, một người con của núi rừng, luôn hiện diện trong tâm trí tôi, nhắc nhở tôi về tinh thần yêu nước, lòng dũng cảm và sự nhân ái của ông.