Hình tượng nhân vật "bà cô" trong truyện ngắn

essays-star4(300 phiếu bầu)

Trong truyện ngắn, nhân vật "bà cô" được tạo hình một cách đặc biệt và đáng nhớ. Bà cô là một người phụ nữ già, sống một mình trong một ngôi nhà ở trung tâm Hà Nội. Nhân vật chính, người kể chuyện, thường đến chơi nhà bà cô khi đến Hà Nội vì bà là một người mà người kể chuyện rất kính nể và yêu mến. Bà cô có một đại gia đình gồm hai con trai, hai con dâu, một gái, một rể và những đứa con của họ. Điều đặc biệt là tất cả họ vẫn sống chung dưới một mái nhà và ăn chung một bếp ăn. Trong khi thiên hạ chia ra, bà cụ lại gom vào. Điều này tạo nên một không gian gia đình đặc biệt, nơi mà nếp nhà đã thắng được tự do của cá nhân. Bà cụ không chịu bán nhà và chia tiền cho các con để họ lập cơ nghiệp riêng. Người kể chuyện tỏ ra ngạc nhiên và hỏi tại sao bà không làm như vậy. Bà cụ trả lời rằng hiện tại các con vẫn thích đi làm cho nhà nước bằng nghề chuyên môn đã được đào tạo của mình. Bên cạnh công việc, các con còn dành thời gian để đọc sách và học hỏi. Bà cụ cho rằng để có một gia đình hạnh phúc, không chỉ cần có tiền và tài sản, mà còn cần được giáo dục và có quan niệm sống đúng đắn. Hạnh phúc không bao giờ là món quà tặng bất ngờ, mà là cách sống và nếp nhà mà mỗi người phải tự xây dựng. Hình tượng của bà cô trong truyện ngắn này mang đến cho chúng ta một bài học quan trọng về gia đình và giá trị của nếp nhà. Bà cụ đã từ chối bán nhà và chia tiền cho các con vì bà hiểu rằng hạnh phúc không chỉ đến từ việc sở hữu nhiều tài sản, mà còn đến từ việc xây dựng một môi trường gia đình ấm cúng và đúng đắn. Bà cụ đã chọn giữ lại ngôi nhà của mình để duy trì nếp nhà quan trọng hơn việc làm giàu. Truyện ngắn này đã cho chúng ta thấy rằng để có một gia đình hạnh phúc, không chỉ cần có tiền bạc mà còn cần có quan niệm sống đúng đắn và nếp nhà. Hạnh phúc không phải là món quà tặng bất ngờ mà là một quá trình xây dựng và duy trì.