Nghệ thuật và trái tim trong bài thơ "Quê hương" của Tế Hanh

essays-star4(335 phiếu bầu)

Trong bài thơ "Quê hương" của Tế Hanh, nhà thơ đã truyền tải thông điệp về nghệ thuật và trái tim của một người thi sĩ. Andre Chenien từng nhận định rằng "nghệ thuật chỉ làm nên câu thơ, trái tim mới làm nên thi sĩ". Qua bài thơ này, chúng ta có thể thấy rõ điều đó. Bài thơ mở đầu bằng việc miêu tả quê hương của nhà thơ, một làng chài lưới nằm giữa biển và sông. Những hình ảnh về dân trai tráng bơi thuyền đi đánh cá, chiếc thuyền nhẹ hăng như con tuấn mã, cánh buồm giương to như mảnh hồn làng... tất cả đều tạo nên một bức tranh sống động về cuộc sống của người dân làng chài. Nhưng bài thơ không chỉ đơn thuần miêu tả cuộc sống hàng ngày của dân chài mà còn chứa đựng những cảm xúc sâu sắc của nhà thơ. Những con cá tươi ngon, làn da ngăm rám nắng, chiếc thuyền im bến mỏi trở về... tất cả đều là những hình ảnh mà Tế Hanh nhớ mãi và tưởng nhớ khi xa cách quê hương. Qua bài thơ này, chúng ta có thể thấy rằng nghệ thuật không chỉ là việc tạo ra những câu thơ đẹp mà còn là sự truyền tải cảm xúc và tình cảm từ trái tim của người sáng tác. Nhưng để làm nên thi sĩ, trái tim cần phải được đổ vào những tác phẩm của mình, để tạo nên những hình ảnh sống động và cảm xúc sâu sắc. Với bài thơ "Quê hương", Tế Hanh đã làm sáng tỏ điều đó. Bài thơ không chỉ là một tác phẩm nghệ thuật đẹp mà còn là một tấm gương cho những người sáng tác khác, nhắc nhở rằng nghệ thuật chỉ thực sự có ý nghĩa khi nó được truyền tải từ trái tim của người sáng tác. Kết luận: Bài thơ "Quê hương" của Tế Hanh là một ví dụ điển hình cho sự kết hợp giữa nghệ thuật và trái tim trong việc sáng tác. Nhà thơ đã truyền tải cảm xúc và tình cảm của mình thông qua những hình ảnh sống động về cuộc sống của dân làng chài. Bài thơ này là một minh chứng cho câu nói của Andre Chenien rằng "nghệ thuật chỉ làm nên câu thơ, trái tim mới làm nên thi sĩ".