Lỡ mai này mồ côi, chắc con ghét mùa Vu Lan dữ lắm

essays-star4(242 phiếu bầu)

Lỡ mai này mồ côi, chắc con ghét những đứa con bất hiếu, bởi nó còn mẹ mà chẳng biết nâng niu, con sẽ dạy cho nó vài bài học, đại loại như là lỡ mai này mồ côi…

Lỡ mai này mồ côi, con đi luôn chẳng muốn trở lại nhà, bởi mỗi lần trở lại, trước hiên nhà chẳng còn mẹ đợi con.

Lỡ mai này mồ côi, cuộc đời la, con chả thèm bật khóc, hay có đánh con cũng im nhẫn chịu. Bởi khóc rồi, chẳng có người dỗ con, hay đánh rồi, chạy về nhà, trống hoắc.

Lỡ mai này mồ côi, cái va li to đùng cũng để đó. Bởi có muốn đi đâu, xếp đầy đồ, nhưng mất mẹ thì cũng thành rỗng tuếch. Lòng đã trống, ở nhà nào cũng là nhà trống.

Lỡ mai này mồ côi, cái cửa nhà cũng khóc. Vẫn đứng đấy sương phai cùng gió lạnh, nhưng chẳng còn mẹ mở lách cách chợ đò mỗi sớm mai.

Lỡ mai này mồ côi, lúc đói lòng vẫn thèm ăn mâm cơm của mẹ, ngàn mâm cơm ngoài kia không bằng tô canh bí, dĩa rau xào, vẫn thèm mẹ la rằng sao ăn ít, thèm bé nhỏ dẫu cho đầu có trắng hay mắt mờ, răng rụng.

Lỡ maiồ côi, con ghét ngao du gặp người này người nọ, bởi có là ai hay thành gì chăng nữa, cũng mang bên mình thân phận trẻ mồ côi…

(trích)

"Những suy nghĩ của con mồ côi" đã gợi cho anh/chị những suy nghĩ gì?