Nhớ quê hương khi về Gia Định, Đồng Nai
Khi ai đó về Gia Định, Đồng Nai, họ sẽ không thể không nhớ quê hương. Đi xa mới thấy nhớ quê, và hôm lại đi về quê ta. Ta đi trong buổi chiều tà, chạy theo năm mốt phải qua Long Thành. Ven đường cây trái tươi xanh, nhà cao cửa rộng... mọc nhanh thật mà. Đi nhanh cho đến Biên Hòa, tên cũ vốn được gọi là Trấn Biên. Trăm năm văn hiến đất hiền, khi xưa thủ phủ toàn miền phía nam. Biên Hòa, Thống Nhất, Trảng Bom. Xuôi theo lộ một hòm hòm bốn mươi, Long Khánh thị xã vẫy cười. Tượng đài chiến thắng sáng ngời trong đêm. Lật từng trang sử ra xem, mười hai ngày đánh vang rền chiến công. Xuân Lộc đang lúc mưa giông, mưa giăng phủ lối cánh đồng xa xa. Nữa đêm mới bước tới nhà, ta về với mẹ với cha ta rồi. Nhớ quê hương không chỉ là nhớ về những con đường quen thuộc, những cây cối thân thuộc mà còn là nhớ về những kỷ niệm, những người thân yêu. Khi xa cách, ta càng trân trọng và yêu quê hương hơn. Nhớ quê hương là một cảm xúc thiêng liêng, là một phần không thể thiếu trong cuộc sống của mỗi chúng ta.