** Tìm về nguồn cội: Phân tích vẻ đẹp quê hương trong bài thơ của Đỗ Trung Quân **
** Bài thơ "Quê Hương" của Đỗ Trung Quân không chỉ là bức tranh phong cảnh hữu tình mà còn là lời tự tình sâu lắng về tình yêu quê hương đất nước. Tác giả sử dụng nhiều biện pháp nghệ thuật để khắc họa vẻ đẹp bình dị, gần gũi của làng quê Việt Nam. Hình ảnh "con đò nhỏ" lênh đênh trên sông, "dòng sông xanh" hiền hòa, "bóng chiều" buông xuống nhẹ nhàng tạo nên một không gian thơ mộng, yên bình. Đây là vẻ đẹp quen thuộc, gần gũi với tuổi thơ của nhiều người, gợi lên cảm giác ấm áp, thân thương. Tuy nhiên, bài thơ không chỉ dừng lại ở việc miêu tả cảnh vật. Thông qua những hình ảnh ấy, tác giả còn thể hiện tình cảm sâu nặng của mình đối với quê hương. Tình cảm ấy được thể hiện một cách kín đáo, tinh tế, không ồn ào, sướt mướt mà thấm đượm trong từng câu chữ. Sự kết hợp hài hòa giữa cảnh và tình tạo nên sức hấp dẫn đặc biệt của bài thơ. Đặc biệt, việc sử dụng ngôn ngữ giản dị, gần gũi với đời sống thường ngày càng làm tăng thêm sự chân thực và xúc động của bài thơ. Những từ ngữ bình thường, quen thuộc như "con đò", "dòng sông", "bóng chiều" lại được tác giả sử dụng một cách tài tình, tạo nên những hình ảnh đẹp đẽ, sống động. Qua bài thơ, ta thấy được tình yêu quê hương sâu sắc của tác giả. Đó không chỉ là tình yêu đối với những cảnh vật cụ thể mà còn là tình yêu đối với những giá trị văn hóa, tinh thần của quê hương. Bài thơ để lại trong lòng người đọc ấn tượng sâu sắc về vẻ đẹp bình dị, gần gũi và tình yêu quê hương tha thiết của Đỗ Trung Quân. Đọc bài thơ, ta như được trở về với tuổi thơ, với những kỉ niệm đẹp đẽ về quê hương, và càng thêm yêu mến, trân trọng mảnh đất quê hương mình. Cảm giác bình yên, ấm áp và một niềm tự hào nhẹ nhàng len lỏi trong lòng người đọc sau khi kết thúc bài thơ.