Phân tích "Khóc Dương Khuê" của Nguyễn Khuyế
"Khóc Dương Khuê" là một bài thơ tình cảm và đầy cảm xúc của Nguyễn Khuyến, một nhà thơ nổi tiếng của Việt Nam. Bài thơ này diễn tả tình cảm bi quan và nỗi niềm của tác giả dành cho người bạn thân, Dương Khuê. Trong đoạn thơ đầu tiên (P1), tác giả bày tỏ sự buồn bã và nỗi niềm khi phải xa lánh người bạn thân. Tác giả sử dụng hình ảnh "nước mây man mác ngậm ngùi lòng ta" để diễn tả sự buồn bã và nỗi niềm trong lòng mình. Tác giả cũng nhớ lại những kỷ niệm đẹp trong quá khứ, khi cả hai cùng nhau học khoa và kính yêu lẫn nhau. Trong đoạn thơ thứ hai (P2), tác giả miêu tả những kỷ niệm đáng nhớ trong cuộc sống của họ. Tác giả nhớ lại những kỷ niệm vui vẻ như chơi ở dặm khách, nghe tiếng suối róc rách lưng đèo, tầng gác cheo leo, thú vui con hát lựa chiều cầm xoang, rượu ngon cùng nhắp chén quỳnh tương ăm ắp bầu xuân. Tác giả cũng nhớ lại những kỷ niệm khó khăn như buổi dương cửu cùng nhau hoạn nạn, phận đấu thăng chẳng dám tham trời. Trong đoạn thơ cuối cùng (P3), tác giả bày tỏ sự bi quan và nỗi niềm về cuộc sống. Tác giả nhận ra rằng cuộc sống là chán chường và không có gì thú vị. Tác giả cũng bày tỏ sự thất vọng về việc không có ai để chia sẻ niềm vui và nỗi niềm của mình. Tác giả cũng bày tỏ sự thương mến và nhớ nhung người bạn thân, Dương Khuê, trong tuổi già. Tóm lại, "Khóc Dương Khuê" là một bài thơ tình cảm và đầy cảm xúc của Nguyễn Khuyến. Bài thơ diễn tả tình cảm bi quan và nỗi niềm của tác giả dành cho người bạn thân, Dương Khuê. Tác giả sử dụng hình ảnh và lời ngữ để diễn tả sự buồn bã, nỗi niềm và sự thương mến. Bài thơ cũng bày tỏ sự bi quan và nỗi niềm về cuộc sống.