Chiến dịch Đông Xuân 1953-1954: Kế hoạch và phương hướng chiến lược của Bộ Chính trị trung ương Đảng
Cuộc tiến công chiến lược Đông Xuân 1953-1954 là một trong những chiến dịch quan trọng nhất trong lịch sử chiến tranh ở Việt Nam. Trước sự thay đổi của cục diện chiến tranh ở Đông Dương và nhận định âm mưu mới của Pháp - Mĩ, tháng 9/1953, Bộ Chính trị trung ương Đảng đã họp và đề ra kế hoạch tác chiến đông - xuân 1953-1954.
Phương hướng chiến lược của kế hoạch này tập trung lực lượng mở những cuộc tiến công lớn vào những hướng quan trọng mà địch tương đối yếu, nhằm tiêu diệt một bộ phận sinh lực địch, giải phóng đất đai, buộc địch phải bị động phân tán lực lượng để đối phó ở những nơi xung yếu mà chủng không thể bó, tạo điều kiện thuận lợi cho ta tiêu diệt từng bộ phận sinh lực địch.
Phương châm chiến lược của kế hoạch này là "Tích cực, chủ động, cơ động, linh hoạt", "đánh ăn chắc tiến ăn chắc, chắc thẳng thì đánh cho kì thẳng, không chắc thẳng kiên quyết không đánh". Đây là những phương châm chiến lược sáng tạo và linh hoạt, giúp cho quân đội ta có thể thích ứng với tình hình chiến tranh biến động và đạt được những thành công đáng khen.
Trong quá trình thực hiện kế hoạch này, quân đội ta đã diễn ra nhiều cuộc tiến công lớn, mở rộng vùng giải phóng và buộc địch phải bị động phân tán lực lượng. Ngày 10/12/1953, tiến công, địch ở Lai Châu bao vây uy hiếp địch ở Điện Biên Phủ. Địch điều quân tăng cường cho Điện Biên Phủ, biến nơi này trở thành nơi tập trung binh lực thứ hai sau đồng bằng Bắc Bộ.
Đầu tháng 12/1953, quân đội ta phối hợp với quân dân Lào tiến công Trung Lào. Nava lại phải vội vã điều quân từ đồng bằng Bắc Bộ sang ứng cứu cho Xênô (nơi tập trung binh lực thứ ba). Đầu tháng 2/1954, tiền công địch ở Bắc Tây Nguyên, giải phóng Kon Tum uy hiếp Plâyku. Nava lại phải điều quân từ Nam Tây nguyên lên ứng cứu cho Plâyku, biến nơi này trở thành nơi tập trung binh lực thứ tư.
Tháng 2/1954, quân đội ta mở cuộc tấn công ở Thượng Lào, giải phóng Nậm Hu, Phongxal uy hiếp Luông Phabang và Mường Sài. Nava lại phải tăng cường lực lượng chốt giữ Luông Phabang, biến nơi này trở thành nơi tập trung binh lực thứ nǎm của địch.
Phối hợp với mặt trận chính diện chiến tranh du kích vùng không có khả năng tiếp ứng cho nhau. Kế hoạch quân sự Nava bị đảo lộn. Địch điều chinh kể hoạch, chọn Điện Biên Phủ làm khâu chinh. Chiến dịch lịch sử Điện Biên Phủ (1954) đã trở thành biểu tượng của sự chiến thắng và sự đoàn kết của quân đội ta.
Kết luận:
Cuộc tiến công chiến lược Đông Xuân 1953-1954 là một chiến dịch đáng nhớ và thành công của quân đội ta. Với kế hoạch và phương hướng chiến lược sáng tạo và linh hoạt, quân đội ta đã mở rộng vùng giải phóng, buộc địch phải bị động phân tán lực lượng và tạo điều kiện thuận lợi cho ta tiêu diệt từng bộ phận sinh lực địch. Chiến dịch này đã trở thành biểu tượng của sự đoàn kết và sự chiến thắng của quân đội ta.