Cảm nhận về khổ thơ "Em đi phố nhỏ động cành dừa, cửa biển về đêm gió khuya ngả lạnh, phố nhỏ tan rồi qua bao trận đánh, bóng em về, ấm lại dải đường xưa" trong bài thơ Đồng Hới của Xuân Hoàng

essays-star4(137 phiếu bầu)

Trong bài thơ Đồng Hới của Xuân Hoàng, khổ thơ "Em đi phố nhỏ động cành dừa, cửa biển về đêm gió khuya ngả lạnh, phố nhỏ tan rồi qua bao trận đánh, bóng em về, ấm lại dải đường xưa" đã gợi lên trong tôi nhiều cảm xúc và suy nghĩ sâu sắc về cuộc sống và tình yêu. Đầu tiên, khổ thơ này mang đến cho tôi hình ảnh một phố nhỏ động cành dừa, cửa biển về đêm gió khuya ngả lạnh. Từ những từ ngữ này, tôi cảm nhận được sự yên bình và thanh thản của một ngày cuối tuần, khi mọi người đều trở về nhà sau một ngày làm việc căng thẳng. Hình ảnh này gợi lên trong tôi những kỷ niệm vui vẻ và bình yên, khi tôi cùng gia đình và bạn bè đi dạo trên những con phố nhỏ, ngắm nhìn cành dừa và nghe tiếng sóng biển về đêm. Tiếp theo, khổ thơ này còn nói về phố nhỏ tan rồi qua bao trận đánh, bóng em về, ấm lại dải đường xưa. Từ những câu này, tôi cảm nhận được sự mạnh mẽ và kiên cường của tình yêu. Dù có bao nhiêu khó khăn và trở ngại, tình yêu vẫn luôn tồn tại và ấm áp như một dải đường xưa. Hình ảnh này gợi lên trong tôi niềm tin và hy vọng vào tình yêu, rằng dù có bao nhiêu biến cố xảy ra, tình yêu vẫn sẽ trở về và làm ấm lòng chúng ta. Từ khổ thơ "Em đi phố nhỏ động cành dừa, cửa biển về đêm gió khuya ngả lạnh, phố nhỏ tan rồi qua bao trận đánh, bóng em về, ấm lại dải đường xưa" trong bài thơ Đồng Hới của Xuân Hoàng, tôi cảm nhận được sự yên bình và thanh thản của cuộc sống, cũng như sự mạnh mẽ và kiên cường của tình yêu. Những cảm xúc này đã khiến tôi suy nghĩ về ý nghĩa của cuộc sống và tình yêu, và khám phá ra rằng dù có bao nhiêu khó khăn và trở ngại, tình yêu vẫn luôn tồn tại và làm ấm lòng chúng ta.