Sự phân định trong bài "Đẽo cày giữa đường
Bài viết này sẽ trình bày cảm nghĩ của tôi về bài "Đẽo cày giữa đường" và thảo luận về sự phân định trong câu chuyện. "Đẽo cày giữa đường" là một tác phẩm văn học nổi tiếng của nhà văn Nguyễn Ngọc Tư, nó đã gây ra nhiều tranh cãi và khám phá sâu sắc về cuộc sống và xã hội. Trong bài viết, tôi sẽ tập trung vào hai khía cạnh chính của sự phân định trong câu chuyện: sự phân định giữa cái đẹp và cái xấu, và sự phân định giữa cái đúng và cái sai. Tác giả đã sử dụng những tình huống và nhân vật đa chiều để tạo ra sự phân định này, và điều này đã tạo ra một tác phẩm đầy sức mạnh và ý nghĩa. Trong câu chuyện, chúng ta được giới thiệu với nhân vật chính là một người đẹp trai và tài giỏi, nhưng lại có một tính cách đen tối và tàn ác. Tác giả đã sử dụng những hành động và lời nói của nhân vật này để tạo ra sự phân định rõ ràng giữa cái đẹp bên ngoài và cái xấu bên trong. Điều này cho chúng ta thấy rằng không phải tất cả những gì lấp lánh và hấp dẫn bên ngoài đều đáng tin cậy và đáng ngưỡng mộ. Ngoài ra, câu chuyện cũng đặt ra câu hỏi về sự phân định giữa cái đúng và cái sai. Nhân vật chính đã thực hiện những hành động không đúng đắn và gây hại cho người khác, nhưng lại được xem là thành công và được ngưỡng mộ trong xã hội. Tác giả đã thông qua câu chuyện này để đặt câu hỏi về giá trị đạo đức và tiêu chuẩn xã hội. Điều này khơi dậy sự suy nghĩ và thảo luận về sự phân định giữa cái đúng và cái sai, và liệu xã hội có đánh giá đúng hay sai trong việc đánh giá những hành động của con người. Tóm lại, bài viết này đã trình bày cảm nghĩ của tôi về bài "Đẽo cày giữa đường" và thảo luận về sự phân định trong câu chuyện. Tác giả đã sử dụng những tình huống và nhân vật đa chiều để tạo ra sự phân định giữa cái đẹp và cái xấu, và cái đúng và cái sai. Điều này đã tạo ra một tác phẩm đầy sức mạnh và ý nghĩa, và khơi dậy sự suy nghĩ và thảo luận về cuộc sống và xã hội.