Tác dụng của biện pháp tu từ trong đoạn trích "Có dại" của Xuân Quỳnh
Câu 1: Phương thức biểu đạt chính của đoạn trích là tu từ. Trong đoạn trích "Có dại" của Xuân Quỳnh, phương thức biểu đạt chính được sử dụng là tu từ. Tác giả sử dụng ngôn ngữ tu từ để tạo ra những hình ảnh và cảm xúc sâu sắc, giúp người đọc cảm nhận được vẻ đẹp và ý nghĩa của cỏ dại. Câu 2: Từ ngữ diễn tả đặc điểm của cỏ dại trong đoạn trích là "moc vô tình", "nhùng", "dẫu nhó nhoi". Trong đoạn trích, tác giả sử dụng những từ ngữ như "moc vô tình", "nhùng", "dẫu nhó nhoi" để diễn tả đặc điểm của cỏ dại. Từ "moc vô tình" cho thấy cỏ dại mọc tự nhiên, không cần sự chăm sóc hay quan tâm. Từ "nhùng" diễn tả sự nhỏ bé, không đáng kể của cỏ dại trong cuộc sống. Từ "dẫu nhó nhoi" thể hiện sự không đáng nhớ, không đáng để ý của cỏ dại. Câu 3: Tác dụng của các biện pháp tu từ trong hai dòng tho là tạo ra hình ảnh sống động và gợi lên cảm xúc của người đọc. Trong hai dòng tho "Một dòng sông, ngọn núi, rừng cây" và "Một làn khói, một mùi hương trong gió", tác giả sử dụng các biện pháp tu từ để tạo ra hình ảnh sống động và gợi lên cảm xúc của người đọc. Cụm từ "Một dòng sông, ngọn núi, rừng cây" tạo ra hình ảnh về sự vĩ đại và bất diệt của thiên nhiên, gợi lên sự kính trọng và ngưỡng mộ. Còn cụm từ "Một làn khói, một mùi hương trong gió" tạo ra hình ảnh về sự thoáng đãng và tinh tế của một cảm giác, gợi lên sự thích thú và nhớ nhung. Tóm lại, trong đoạn trích "Có dại" của Xuân Quỳnh, tác giả sử dụng phương thức biểu đạt chính là tu từ để tạo ra những hình ảnh và cảm xúc sâu sắc. Từ ngữ được sử dụng để diễn tả đặc điểm của cỏ dại là "moc vô tình", "nhùng", "dẫu nhó nhoi". Các biện pháp tu từ trong hai dòng tho tạo ra hình ảnh sống động và gợi lên cảm xúc của người đọc.