Phân tích bài thơ "Khóc Dương Khuê
Giới thiệu: Bài thơ "Khóc Dương Khuê" là tác phẩm nổi tiếng của nhà thơ Tố Hữu, thể hiện tình cảm bi quan và nỗi buồn của người lính về quê hương. Bài thơ sử dụng hình ảnh và ngôn ngữ sinh động để tạo nên không gian thơ trữ tình và đầy cảm xúc. Phần: ① Phần đầu tiên: Bài thơ "Khóc Dương Khuê" bắt đầu bằng hình ảnh của người lính đang khóc trên đường về quê. Hình ảnh này ngay lập tức tạo nên không gian bi quan và nỗi buồn của người lính về quê hương. Tác giả sử dụng hình ảnh "mắt nước rơi" để thể hiện sự xúc động và nỗi nhớ của người lính về gia đình và quê hương. ② Phần thứ hai: Tác giả sử dụng ngôn ngữ và hình ảnh sinh động để tạo nên không gian thơ trữ tình và đầy cảm xúc. Tác giả sử dụng hình ảnh "dòng sông" và "cây xanh" để thể hiện sự gắn kết giữa người lính và quê hương. Đồng thời, tác giả cũng sử dụng hình ảnh "mây đen" và "bão tố" để thể hiện sự bi quan và nỗi buồn của người lính về cuộc sống chiến đấu. ③ Phần thứ ba: Bài thơ kết thúc bằng hình ảnh của người lính đang khóc trên đường về quê. Hình ảnh này thể hiện sự xúc động và nỗi nhớ của người lính về gia đình và quê hương. Tác giả sử dụng hình ảnh "mắt nước rơi" để thể hiện sự xúc động và nỗi nhớ của người lính về gia đình và quê hương. Kết luận: Bài thơ "Khóc Dương Khuê" là tác phẩm nổi tiếng của nhà thơ Tố Hữu, thể hiện tình cảm bi quan và nỗi buồn của người lính về quê hương. Bài thơ sử dụng hình ảnh và ngôn ngữ sinh động để tạo nên không gian thơ trữ tình và đầy cảm xúc. Bài thơ kết thúc bằng hình ảnh của người lính đang khóc trên đường về quê, thể hiện sự xúc động và nỗi nhớ của người lính về gia đình và quê hương.