Nhân vật 'Cố' trong đoạn trích 'Bánh trải mùa xưa'
Trong đoạn trích "Bánh trải mùa xưa" của Nguyễn Ngọc Tự, nhân vật "Cố" là một nhân vật đặc biệt, mang lại nhiều cảm xúc và suy nghĩ sâu sắc cho người đọc. Cố là một cô gái trẻ từ quê hương nhỏ bé, nhưng cô sở hữu một trái tim lớn và đầy tình thương. Nhân vật này được tác giả miêu tả qua những hành động và suy nghĩ của mình, tạo ra một hình ảnh sinh động và gần gũi với người đọc. Cố là một người lạc quan và lạc quan về cuộc sống. Mặc dù sống trong hoàn cảnh khó khăn tại quê hương của mình, nhưng cô vẫn tìm thấy niềm vui trong những điều nhỏ nhặt nhất. Cô có khả năng nhìn nhận cuộc sống từ nhiều góc độ khác nhau và tìm thấy vẻ đẹp trong mọi thứ. Điều này được thể hiện qua những so sánh sáng tạo mà cô tạo ra giữa cuộc sống ở quê hương và thành phố. Ngoài ra, Cố còn là một người yêu đời và biết tận hưởng từng giây phút. Mặc dù phải đối mặt với nhiều khó khăn và thử thách, nhưng cô vẫn không ngừng lạc quan và tìm cách vượt qua mọi trở ngại. Cô có khả năng nhìn nhận cuộc sống từ góc độ tích cực và tìm thấy niềm vui trong mọi điều kiện. Nhân vật Cố cũng thể hiện sự chân chất và gần gũi với người đọc qua những hành động của mình. Mặc dù không có nhiều kiến thức hay kỹ năng đặc biệt, nhưng cô vẫn biết cách tận hưởng cuộc sống và chia sẻ niềm vui với mọi người xung quanh mình. Điều này giúp cho nhân vật này trở nên gần gũi hơn với người đọc, tạo ra một mối liên kết mạnh mẽ giữa họ. Tổng cộng, nhân vật "Cố" trong đoạn trích "Bánh trải mùa xưa" là một nhân vật đầy cảm xúc và ý nghĩa. Cô mang lại cho người đọc nhiều suy nghĩ sâu sắc về cuộc sống, tình yêu đời và tầm quan trọng của việc nhìn nhận thế giới xung quanh chúng ta từ góc độ tích cực nhất có thể.