Bức Tranh Tĩnh Mịch Và Tâm Trạng Thi sĩ Trong Bài Thơ "Cảnh Khuya" ##

essays-star3(227 phiếu bầu)

Bài thơ "Cảnh khuya" của Hồ Chí Minh là một tác phẩm thơ độc đáo, thể hiện tâm hồn nhạy cảm và tình yêu thiên nhiên của Bác. Qua những câu thơ giản dị mà sâu sắc, tác giả đã vẽ nên một bức tranh thiên nhiên đẹp đẽ, đồng thời bộc lộ tâm trạng của mình trong một đêm trăng thanh tĩnh. Bức tranh thiên nhiên trong bài thơ được khắc họa bằng những nét vẽ tinh tế: "Tiếng suối trong như tiếng hát xa", "Trăng lồng cổ thụ bóng lồng hoa". Tiếng suối róc rách, trong trẻo như tiếng hát du dương, tạo nên một không gian thanh bình, yên tĩnh. Ánh trăng sáng rọi xuống, bao phủ lên cảnh vật một vẻ đẹp huyền ảo, lung linh. Hình ảnh "trăng lồng cổ thụ bóng lồng hoa" là một sự kết hợp hài hòa giữa ánh sáng và bóng tối, tạo nên một khung cảnh thơ mộng, đầy sức sống. Trong khung cảnh thiên nhiên thơ mộng ấy, tâm trạng của Bác được thể hiện một cách rõ nét. Câu thơ "Cảnh khuya như vẽ người chưa ngủ", cho thấy Bác đang thức khuya để lo nghĩ về vận mệnh đất nước. Hình ảnh "chưa ngủ" gợi lên sự trăn trở, lo lắng của người lãnh tụ. Bác không chỉ là một người yêu thiên nhiên, mà còn là một người con hết lòng vì đất nước. Bài thơ "Cảnh khuya" không chỉ là một bức tranh thiên nhiên đẹp đẽ, mà còn là một minh chứng cho tâm hồn nhạy cảm, tình yêu thiên nhiên và lòng yêu nước sâu sắc của Bác Hồ. Qua những câu thơ giản dị mà sâu sắc, tác giả đã khơi gợi trong lòng người đọc những cảm xúc đẹp đẽ về thiên nhiên và con người. <strong style="font-weight: bold;">Cảm nhận:</strong> Bài thơ "Cảnh khuya" là một minh chứng cho tài năng thơ ca của Bác Hồ. Qua những câu thơ giản dị, Bác đã vẽ nên một bức tranh thiên nhiên đẹp đẽ, đồng thời bộc lộ tâm trạng của mình một cách tinh tế, sâu sắc. Bài thơ để lại trong lòng người đọc những cảm xúc khó quên về vẻ đẹp của thiên nhiên và tấm lòng cao cả của người lãnh tụ vĩ đại.