Cơ chế gió mùa và hiện tượng mưa trong mùa hạ tại Việt Nam
Gió mùa là một hiện tượng thường xảy ra trong mùa hạ tại Việt Nam. Trong giai đoạn đầu mùa hạ, gió mùa thổi theo hướng tây nam và gây mưa ở sườn tây của núi. Trong khi đó, sườn đông của núi lại trở nên khô nóng. Tuy nhiên, khi tiến vào nửa cuối mùa hạ, gió mùa thay đổi hướng và gây mưa lớn cả ở sườn tây và sườn đông của núi. Để hiểu được cơ chế này, chúng ta cần nhìn vào sự tương tác giữa hệ thống áp suất không khí và hệ thống gió mùa. Trong mùa hạ, áp suất không khí trên đại dương ở phía đông của Việt Nam thấp hơn so với phía tây. Điều này tạo ra một sự chênh lệch áp suất giữa hai vùng này, tạo điều kiện cho gió mùa thổi từ phía tây sang phía đông. Trên sườn tây của núi, gió mùa từ phía tây mang theo hơi nước từ biển và gặp phải sườn núi. Khi gió mùa tiếp xúc với sườn núi, nó bị đẩy lên và làm tăng độ ẩm trong không khí. Khi độ ẩm đạt đến một mức nhất định, hơi nước sẽ chuyển thành hạt nước và tạo thành mây. Mây này sau đó sẽ tạo ra mưa trên sườn tây của núi. Trong khi đó, trên sườn đông của núi, gió mùa từ phía tây đã mất đi hơi nước khi đi qua sườn tây. Do đó, khi gió mùa tiếp xúc với sườn đông, không có đủ hơi nước để tạo ra mưa. Thay vào đó, gió mùa trên sườn đông trở nên khô nóng và gây ra khí hậu khô và nóng trên khu vực này. Tuy nhiên, khi tiến vào nửa cuối mùa hạ, áp suất không khí trên đại dương ở phía đông tăng lên và trở nên cao hơn so với phía tây. Điều này làm giảm sự chênh lệch áp suất giữa hai vùng và làm thay đổi hướng gió mùa. Gió mùa bắt đầu thổi từ phía đông sang phía tây, mang theo hơi nước từ biển và gây mưa lớn cả ở sườn tây và sườn đông của núi. Tóm lại, cơ chế gió mùa và hiện tượng mưa trong mùa hạ tại Việt Nam có liên quan chặt chẽ đến sự tương tác giữa áp suất không khí và gió mùa. Trong giai đoạn đầu mùa hạ, gió mùa thổi theo hướng tây nam và gây mưa ở sườn tây, trong khi sườn đông trở nên khô nóng. Trong giai đoạn nửa cuối mùa hạ, gió mùa thay đổi hướng và gây mưa lớn cả ở sườn tây và sườn đông của núi.