Phân tích bài thơ Thiên Trường Vãn Vọng của Trần Nhân Tông

essays-star4(289 phiếu bầu)

Giới thiệu: Bài thơ Thiên Trường Vãn Vọng của Trần Nhân Tông là một tác phẩm nổi tiếng trong văn học Việt Nam. Bài thơ được viết dưới dạng thơ lục bát, với nội dung thể hiện tình cảm và suy nghĩ của nhà vua về thiên nhiên và cuộc sống. Phần: ① Phần đầu tiên: Bài thơ Thiên Trường Vãn Vọng bắt đầu bằng hai câu đầu: "Thiên trường vãn vọng, vắng lặng tĩnh lặng". Hai câu này tạo nên một không khí yên bình và tĩnh lặng, thể hiện sự suy tư và cảm xúc của Trần Nhân Tông. ② Phần thứ hai: Tiếp theo, bài thơ đưa ra hai câu kết: "Nghiệt ngã tựa ngã, tựa ngã tựa". Hai câu này thể hiện sự suy ngẫm và tự hỏi của Trần Nhân Tông về cuộc sống và sự tồn tại của con người. ③ Phần thứ ba: Bài thơ tiếp tục với các câu thơ khác, thể hiện sự kết hợp giữa thiên nhiên và cuộc sống con người. Trần Nhân Tông sử dụng hình ảnh thiên nhiên để thể hiện sự vắng lặng và tĩnh lặng của tâm hồn mình, cũng như sự suy tư và tự hỏi về cuộc sống. Kết luận: Bài thơ Thiên Trường Vãn Vọng của Trần Nhân Tông là một tác phẩm thể hiện tình cảm và suy nghĩ sâu sắc của nhà vua về thiên nhiên và cuộc sống. Bài thơ được viết theo kiểu 2 câu đầu và 2 câu kết, tạo nên một không khí yên bình và tĩnh lặng. Qua bài thơ, chúng ta có thể cảm nhận được sự suy ngẫm và tự hỏi của Trần Nhân Tông về cuộc sống và sự tồn tại của con người.