Sự tương đồng trong nghệ thuật xây dựng nhân vật qua hai đoạn trích "Hai lần chết" và "Dì Hảo" ##
Hai đoạn trích "Hai lần chết" (trích từ tác phẩm "Vợ nhặt" của Kim Lân) và "Dì Hảo" (trích từ tác phẩm "Chiếc thuyền ngoài xa" của Nguyễn Minh Châu) đều là những tác phẩm tiêu biểu cho văn học hiện thực Việt Nam. Bên cạnh những nét riêng biệt, hai đoạn trích còn có sự tương đồng đáng chú ý trong nghệ thuật xây dựng nhân vật, đặc biệt là cách tác giả khắc họa tâm lý nhân vật. <strong style="font-weight: bold;">Thứ nhất, cả hai đoạn trích đều tập trung khai thác chiều sâu tâm lý nhân vật, thể hiện sự giằng xé nội tâm của họ trong hoàn cảnh khó khăn.</strong> Trong "Hai lần chết", nhân vật Tràng được tác giả miêu tả với tâm trạng bàng hoàng, hoang mang khi chứng kiến cái chết của người vợ mới cưới. Cái chết của Thị là một cú sốc lớn đối với Tràng, khiến anh ta rơi vào trạng thái bơ vơ, lạc lõng. Câu hỏi "Thị chết thật rồi ư?" được lặp đi lặp lại như một lời khẳng định sự thật phũ phàng, đồng thời cũng là tiếng lòng đầy đau đớn của Tràng. Còn trong "Dì Hảo", nhân vật Phùng được tác giả khắc họa với tâm trạng day dứt, dằn vặt khi chứng kiến cảnh vợ mình bị đánh đập. Anh ta hiểu rõ nỗi đau của vợ, nhưng lại bất lực trong việc bảo vệ cô. Câu nói "Thôi, anh về đi" của Phùng thể hiện sự bất lực, sự cam chịu của một người đàn ông trước số phận nghiệt ngã. <strong style="font-weight: bold;">Thứ hai, cả hai đoạn trích đều sử dụng nghệ thuật đối thoại để bộc lộ tâm lý nhân vật.</strong> Trong "Hai lần chết", cuộc đối thoại giữa Tràng và người hàng xóm là một minh chứng rõ nét cho điều này. Qua những câu hỏi, những lời khẳng định, những lời than thở, tác giả đã thể hiện rõ tâm trạng bàng hoàng, đau đớn của Tràng trước cái chết của Thị. Còn trong "Dì Hảo", cuộc đối thoại giữa Phùng và vợ là một cuộc đối thoại đầy ám ảnh. Những lời nói đầy cay đắng, những lời trách móc, những lời van xin của vợ Phùng đã thể hiện rõ nỗi đau, sự bất lực và sự tuyệt vọng của cô. <strong style="font-weight: bold;">Thứ ba, cả hai đoạn trích đều sử dụng ngôn ngữ giàu tính biểu cảm để khắc họa tâm lý nhân vật.</strong> Trong "Hai lần chết", tác giả sử dụng những từ ngữ như "bàng hoàng", "hoang mang", "đau đớn", "bơ vơ" để miêu tả tâm trạng của Tràng. Còn trong "Dì Hảo", tác giả sử dụng những từ ngữ như "day dứt", "dằn vặt", "bất lực", "tuyệt vọng" để miêu tả tâm trạng của Phùng. <strong style="font-weight: bold;">Sự tương đồng trong nghệ thuật xây dựng nhân vật của hai đoạn trích "Hai lần chết" và "Dì Hảo" đã góp phần tạo nên sức hấp dẫn cho tác phẩm.</strong> Qua những nhân vật đầy tính điển hình, tác giả đã phản ánh chân thực cuộc sống của người dân Việt Nam trong những năm tháng khó khăn, đồng thời thể hiện sự đồng cảm, sẻ chia với những số phận bất hạnh. <strong style="font-weight: bold;">Kết luận:</strong> Sự tương đồng trong nghệ thuật xây dựng nhân vật của hai đoạn trích "Hai lần chết" và "Dì Hảo" là một minh chứng cho tài năng của các nhà văn Việt Nam. Qua những nhân vật đầy tính điển hình, tác giả đã phản ánh chân thực cuộc sống của người dân Việt Nam, đồng thời thể hiện sự đồng cảm, sẻ chia với những số phận bất hạnh.