Cơ sở lý luận và yêu cầu của quan điểm thực tiễn trong triết học Mác-Lênin
Triết học Mác-Lênin là một hệ thống lý thuyết về cách nhìn nhận và hiểu thế giới, được sáng lập bởi Karl Marx và Friedrich Engels, và phát triển tiếp bởi Vladimir Lenin. Một trong những khía cạnh quan trọng nhất của triết học Mác-Lênin là quan điểm thực tiễn, mà được coi là cơ sở lý luận và yêu cầu cốt lõi của triết học này. Quan điểm thực tiễn trong triết học Mác-Lênin đề cao vai trò của thực tiễn trong quá trình nhận thức và thay đổi thế giới. Theo quan điểm này, thực tiễn là nguồn gốc và tiêu chuẩn để đánh giá đúng sai của các lý thuyết và ý kiến. Điều này có nghĩa là, để hiểu và giải quyết các vấn đề xã hội, chúng ta cần dựa vào thực tiễn, nắm bắt và phân tích các sự kiện và quá trình xã hội thực tế. Quan điểm thực tiễn trong triết học Mác-Lênin cũng đặt ra yêu cầu về tính khoa học và tính thực tiễn của triết học. Theo Mác-Lênin, triết học không chỉ là việc nghiên cứu và phân tích thế giới, mà còn phải có khả năng ứng dụng vào thực tế, giúp thay đổi thế giới. Điều này đòi hỏi triết học phải dựa trên cơ sở lý luận chặt chẽ, có căn cứ khoa học và có khả năng giải quyết các vấn đề thực tế. Tuy nhiên, quan điểm thực tiễn trong triết học Mác-Lênin không đơn thuần chỉ là việc áp dụng triết học vào thực tế mà còn đòi hỏi sự tương tác và tương đối giữa lý thuyết và thực tiễn. Điều này có nghĩa là, lý thuyết không chỉ phản ánh thực tiễn mà còn phải thay đổi và phát triển dựa trên thực tiễn. Đồng thời, thực tiễn cũng không chỉ đơn thuần là một đối tượng để nghiên cứu mà còn là một yếu tố tác động và thay đổi lý thuyết. Tóm lại, cơ sở lý luận và yêu cầu của quan điểm thực tiễn trong triết học Mác-Lênin là nhấn mạnh vai trò của thực tiễn trong quá trình nhận thức và thay đổi thế giới. Quan điểm này đòi hỏi triết học phải dựa trên cơ sở lý luận chặt chẽ, có căn cứ khoa học và có khả năng ứng dụng vào thực tế. Đồng thời, quan điểm thực tiễn cũng đòi hỏi sự tương tác và tương đối giữa lý thuyết và thực tiễn.