Bức tranh quê hương - Nét đẹp bình dị và sự gắn kết ##

essays-star4(305 phiếu bầu)

Câu thơ "Bóng tre xanh, xanh tự bao giờ" của Nguyễn Duy đã gợi lên một bức tranh quê hương bình dị, mộc mạc nhưng đầy chất thơ. Bức tranh ấy được tô điểm bởi hình ảnh những người nông dân cần cù, lam lũ, gắn bó với ruộng đồng, với cây tre, với những giá trị truyền thống. Qua đó, tác giả đã thể hiện tình yêu quê hương tha thiết, sự trân trọng những giá trị văn hóa, tinh thần của người dân Việt Nam. Trong bài thơ, tác giả đã sử dụng nhiều hình ảnh ẩn dụ, so sánh để miêu tả vẻ đẹp của làng quê. Hình ảnh "bóng tre xanh" được ví như "người cha già", "bóng mát", "dáng tre vươn", "lòng tre thẳng",... đã tạo nên một bức tranh quê hương đầy sức sống, tràn đầy tình cảm. Bên cạnh đó, tác giả còn miêu tả cuộc sống lao động của người dân quê, từ những công việc đồng áng, những buổi chiều chăn trâu, những đêm trăng thanh bình,... Tất cả đều toát lên vẻ đẹp bình dị, mộc mạc, giản dị nhưng đầy ý nghĩa. Sự gắn kết giữa nhà thơ và người làm ruộng được thể hiện rõ nét qua những câu thơ: "Tre với người, suốt đời chung thủy", "Tre giữ làng, giữ nước, giữ mái nhà". Tác giả đã sử dụng biện pháp nhân hóa để thể hiện sự gắn bó, yêu thương, tôn trọng của người dân với cây tre, với quê hương. Qua đó, tác giả muốn khẳng định vai trò quan trọng của cây tre trong đời sống tinh thần của người dân Việt Nam. Như vậy, bức tranh quê hương được tác giả vẽ lên là bức tranh thôn dã bình dị và lồng trong đó là sự gắn kết giữa nhà thơ và người làm ruộng, là bức tranh lao động bình dị của một gia đình dân cày. Bức tranh ấy không chỉ đẹp về cảnh sắc mà còn đẹp về tâm hồn, về tình cảm, về những giá trị văn hóa truyền thống của dân tộc.