Truyện Kiều - Đoạn trích Trao duyên: Sự nhờ cậy và lí lẽ của Thúy Kiều

essays-star4(303 phiếu bầu)

Truyện Kiều của Nguyễn Du là một tác phẩm văn học vĩ đại và được coi là kiệt tác của văn học thế giới. Trong đó, đoạn trích "Trao duyên" là một phần quan trọng mở đầu cuộc đời lưu lạc đau khổ của nhân vật chính - Thúy Kiều. Trước khi rời xa gia đình và bán mình để lấy tiền đút lót cho quan lại cứu cha và em, Kiều đã cầu xin Thúy Vân chấp nhận mối duyên thừa thay Kiều chăm sóc cho Kim Trọng. Lời nhờ cậy của Thúy Kiều trong đoạn trích này mang đậm ý nghĩa gửi gắm và mong đợi sự giúp đỡ. Từ ngữ "cậy" không chỉ đồng nghĩa với "nhờ", mà còn bao hàm ý nghĩa của sự tin tưởng và hy vọng. Âm điệu nặng nề trong lời nói của Kiều gợi lên sự quằn quại, đau đớn và khó nói. Đồng thời, từ ngữ "chịu" cũng mang ý nghĩa bắt buộc phải chấp nhận, nài ép và không thể không nhận. Từ ngữ này tạo ra một ngôn ngữ vừa nhờ vả, vừa nài nỉ và vừa là sự ép buộc. Hành động và cử chỉ của Kiều như "lạy" và "thưa" thể hiện sự kính cẩn và trang trọng của người bề dưới đối với người bề trên hoặc với người mà mình hàm ơn. Những hành động này tạo ra sự trang nghiêm và thiêng liêng cho những điều sắp được nói ra, đồng thời thể hiện sự thông minh và khéo léo của Thúy Kiều. Trong 10 câu tiếp theo, Kiều giãi bày tình cảnh tình duyên dang dở của mình để em hiểu. Nhắc lại mối tình đẹp để gợi lên tình cảm, như "đứt gánh tương tư", "mối tơ thừa" và "quạt ước, chén thề". Thúy Kiều giải thích những lí do khiến cô trao duyên cho em, bao gồm gia đình gặp biến cố lớn, tình cảnh ngang trái và khó xử, sự chọn lựa giữa tình yêu và hiếu, tình cảm ruột thịt và tình cảm đối với người cùng huyết thống. Đoạn trích "Trao duyên" trong Truyện Kiều không chỉ là một phần quan trọng của tác phẩm, mà còn là một tấm gương về sự nhờ cậy và lí lẽ của Thúy Kiều. Nó thể hiện sự hy vọng và tin tưởng của Kiều trong cuộc sống đau khổ và khó khăn. Đồng thời, nó cũng gợi lên những suy nghĩ về tình yêu, sự hy sinh và sự lựa chọn trong cuộc