Vẻ đẹp của người lính trong bài thơ "Tình lính biển" của Trần Đăng Kho
Trong bài thơ "Tình lính biển" của nhà thơ Trần Đăng Khoa, hai khổ thơ đầu tiên đã khắc họa một cách sinh động và đầy cảm xúc vẻ đẹp của người lính biển. Khổ thơ đầu tiên mở ra bằng hình ảnh người lính đang "Đứng trên boong tàu, nhìn ra biển khơi". Hình ảnh này gợi lên sự bình yên, tĩnh lặng nhưng cũng không kém phần hùng vĩ của biển cả. Người lính như được hòa mình vào thiên nhiên, trở thành một với sóng nước, gió trời. Điều này thể hiện vẻ đẹp của sự gắn kết, hòa hợp giữa con người và thiên nhiên. Tiếp theo, khổ thơ thứ hai miêu tả người lính "Lặng lẽ nhìn trời, nhìn mây trôi". Hình ảnh này càng khắc họa rõ nét vẻ đẹp tĩnh lặng, suy tư của người lính. Họ không cần phải lớn tiếng hay khoe khoang, mà chỉ cần lặng lẽ quan sát, suy ngẫm về cuộc sống. Đây là vẻ đẹp của sự bình yên, tĩnh lặng, của sự trầm tư sâu lắng. Qua hai khổ thơ đầu tiên, người đọc có thể cảm nhận được vẻ đẹp của người lính biển - vẻ đẹp của sự gắn kết với thiên nhiên, của sự bình yên, tĩnh lặng và suy tư sâu lắng. Đây chính là những phẩm chất cao quý mà người lính biển thể hiện, khiến họ trở nên cao đẹp và đáng kính trong lòng người.