Phân tích vẻ trữ tình của "tôi" trong đoạn thơ "Tôi ước mình là một cái cây
Trong đoạn thơ "Tôi ước mình là một cái cây", việc sử dụng hình ảnh của một cây để miêu tả bản thân đã tạo nên một vẻ trữ tình đặc biệt. "Tôi" mong muốn trở thành một cái cây để có thể tự do, không cần phải quan tâm đến thế giới xung quanh. Việc nhấn mạnh vào việc "thi thoảng có chim tới hót" và "con chìm sâu bé bóng nhày" cho thấy sự yên bình và thanh thản mà "tôi" mong muốn. Đồng thời, việc so sánh bản thân với "cây xanh đến từng chiếc lá buổi sớm" hay "cây lang thang, dù đứng im một chỗ" cũng thể hiện sự kiên định và bền bỉ trong tâm trạng trữ tình của "tôi". Từ đó, ta có thể thấy rằng, thông qua việc sử dụng hình ảnh của cây, tác giả đã tạo ra một bức tranh trữ tình và thanh thản về bản thân.