Vũ Thị Thiết - Một người phụ nữ quê hương kiên cường và tình yêu vượt trở ngại
Vũ Thị Thiết, một người con gái quê ở Nam Xương, được mô tả là có tính đã thuỳ mị, nết na và tư dung tốt đẹp. Trong làng, có một chàng trai tên là Trương Sinh đã yêu Thiết vì dung hạnh của cô. Anh ta đã xin với mẹ của Thiết đem trăm lạng vàng để cưới cô. Tuy nhiên, Trương Sinh có tính đa nghi và không tin tưởng vào vợ mình, dẫn đến việc anh ta phòng ngừa quá mức. Thiết cũng giữ gìn khuôn phép và không bao giờ để cho vợ chồng phải đến thất hoà. Cuộc sống hôn nhân của họ chưa được bao lâu thì xảy ra việc triều đình bắt lính đi đánh giặc Chiêm. Trương Sinh, mặc dù con nhà hào phú nhưng không có học, nên phải ghi trong sổ lính đi vào loại đầu. Trước khi ra đi, mẹ của Trương Sinh đã dặn rằng anh phải giữ mình trong quân đội, không nên tham miếng mồi thơm để tránh rơi vào cạm bẫy. Mẹ cũng nhắc anh rằng quan cao tước lớn nhường để người khác. Như vậy, mẹ của Trương Sinh mới có thể yên tâm ở nhà. Trương Sinh quỳ xuống đất vâng lời dạy của mẹ. Thiết rót chén rượu đầy để tiễn chồng mình và nói rằng anh đi chuyến này, cô không dám mong đeo được ấn phong hầu hay mặc áo gấm trở về quê cũ. Cô chỉ mong anh trở về mang theo hai chữ "bình yên". Thiết cũng lo lắng vì tình hình quân sự khó đoán và giặc Chiêm vẫn còn lẩn lút. Nhưng dù sao, cô chỉ mong anh trở về an toàn. Sau khi Trương Sinh ra đi, Thiết đã mang thai và sau một thời gian, cô sinh ra một đứa con trai và đặt tên là Đản. Mỗi khi nhìn thấy bướm lượn đầy vườn, mây che kín núi, Thiết lại cảm thấy nỗi buồn góc bể chân trời không thể nào ngăn được. Cô đã bị ốm do nhớ con và mẹ cô cũng vì nhớ con mà dần sinh ốm. Thiết đã cầu nguyện và lấy lời ngọt ngào khôn khéo khuyên lơn. Tuy nhiên, bệnh tình của cô ngày càng trầm trọng. Trong câu chuyện này, chúng ta thấy sự kiên cường và tình yêu vượt trở ngại của Vũ Thị Thiết. Dù cuộc sống không dễ dàng, cô vẫn giữ được khuôn phép và không để cho vợ chồng phải đến thất hoà. Cô cũng hy vọng rằng chồng mình sẽ trở về an toàn và mang theo hai chữ "bình yên". Tuy nhiên, cuộc sống không như mong đợi và Thiết đã phải đối mặt với nỗi buồn và bệnh tật. Câu chuyện này là một minh chứng cho sự kiên nhẫn và lòng trung thành của một người phụ nữ trong cuộc sống.