Thể thơ thất ngôn tứ tuyệt và bố cục trong bài thơ "ÔN THI
Trong bài thơ "ÔN THI", tác giả sử dụng thể thơ thất ngôn tứ tuyệt để diễn đạt về khoảng thời gian mùa thi. Thể thơ này có bố cục rõ ràng và sự đối lập giữa câu đầu và câu cuối, tạo nên một sự cân đối và nhấn mạnh ý nghĩa của từng câu thơ. Câu thơ đầu tiên "Mặt trăng sắp lặn, đèn vẫn sáng" tạo ra một hình ảnh đối lập giữa sự tĩnh lặng của mặt trăng sắp lặn và sự sáng rực của đèn. Điều này có thể tượng trưng cho sự căng thẳng và áp lực trong quá trình ôn thi, khi mọi người vẫn phải tiếp tục làm việc dù mệt mỏi. Câu thơ thứ hai "Quyển vở ghi chép, sách lật trang" nhấn mạnh sự tập trung và cống hiến của học sinh trong việc ôn tập. Quyển vở và sách là những công cụ quan trọng để ghi chép và học tập, và việc lật trang tượng trưng cho việc tiến bộ và tiếp thu kiến thức. Câu thơ thứ ba "Nét chữ nguệch ngoạc, mài ngòi bút" nhấn mạnh sự cần cù và khó khăn trong việc viết và chuẩn bị cho kỳ thi. Nét chữ nguệch ngoạc có thể tượng trưng cho sự mất tập trung và căng thẳng trong quá trình viết, trong khi mài ngòi bút tượng trưng cho việc chuẩn bị và nỗ lực để đạt được kết quả tốt. Câu thơ cuối cùng "Ánh mắt lờ đờ, mặt trời lên" tạo ra một sự đối lập giữa ánh mắt mờ nhạt và mặt trời lên. Điều này có thể tượng trưng cho sự mệt mỏi và chờ đợi trong quá trình ôn thi, nhưng cũng đồng thời tạo ra hy vọng và sự khích lệ khi mặt trời lên, tượng trưng cho sự thành công và hy vọng trong tương lai. Tổng kết lại, bố cục và sự đối lập trong bài thơ "ÔN THI" được thể hiện qua thể thơ thất ngôn tứ tuyệt, tạo ra một sự cân đối và nhấn mạnh ý nghĩa của từng câu thơ. Bài thơ này diễn đạt về khoảng thời gian mùa thi và những cảm xúc, khó khăn mà học sinh phải trải qua trong quá trình ôn tập và thi cử.