** Sự ngây thơ và lòng tốt trong "Ăn trộm táo" của Nguyễn Nhật Ánh **
** Đoạn trích "Ăn trộm táo" của Nguyễn Nhật Ánh không chỉ là câu chuyện về một cậu bé ăn trộm táo mà còn là bức tranh sinh động về tâm hồn ngây thơ, trong sáng và lòng tốt của tuổi thơ. Cậu bé, với sự tò mò và ham muốn sở hữu những quả táo chín mọng, đã phạm phải một lỗi lầm nhỏ. Hành động "ăn trộm" của cậu không xuất phát từ lòng tham hay ác ý, mà đơn giản là sự thôi thúc của bản năng trẻ thơ, sự hấp dẫn mãnh liệt trước những quả táo đỏ rực. Sự việc được kể lại một cách nhẹ nhàng, dí dỏm, không hề tô đậm tính chất nghiêm trọng của hành vi. Thay vào đó, tác giả tập trung vào miêu tả tâm trạng của cậu bé: sự hồi hộp, lo lắng khi trèo lên cây, sự sung sướng khi được thưởng thức vị ngọt của quả táo, và cuối cùng là sự ân hận, day dứt khi nhận ra mình đã làm sai. Cảm giác tội lỗi này không phải là sự sợ hãi hình phạt, mà là sự nhận thức về việc mình đã làm tổn thương người khác. Điều đáng chú ý là sự tha thứ và lòng tốt của người chủ vườn. Ông không quở trách hay trừng phạt cậu bé một cách nghiêm khắc, mà chỉ nhẹ nhàng nhắc nhở. Hành động này thể hiện sự bao dung, thấu hiểu đối với tâm hồn non nớt của trẻ em. Ông hiểu rằng cậu bé không có ý xấu, chỉ là một phút nông nổi của tuổi thơ. Qua đoạn trích, Nguyễn Nhật Ánh đã gửi gắm thông điệp về sự quan trọng của lòng bao dung, sự tha thứ và sự thấu hiểu đối với những lỗi lầm nhỏ của trẻ em. Đó là một thông điệp nhẹ nhàng nhưng sâu sắc, để lại trong lòng người đọc sự xúc động và suy ngẫm về bản chất tốt đẹp của con người, đặc biệt là trong những năm tháng tuổi thơ ngây thơ và hồn nhiên. Câu chuyện khép lại không phải bằng sự trừng phạt, mà bằng một bài học nhẹ nhàng về sự ăn năn hối cải và lòng tốt, để lại dư âm ấm áp và lạc quan.