Suy nghĩ về đoạn văn "Sau trận bão" của Nguyễn Tuân

essays-star4(197 phiếu bầu)

Đoạn văn "Sau trận bão" của Nguyễn Tuân mang đến cho độc giả một hình ảnh tươi đẹp và sâu lắng về cảnh sắc thiên nhiên sau cơn bão. Từ việc mô tả chân trời ngắn bể sạch như tấm kính lau hết máy hết bụi, đến hình ảnh mặt trời nhú lên dẫn dần, rồi lên cho kì hết, tác giả đã tạo ra một bức tranh sống động về sự tái sinh và phục hồi sau khó khăn. Trong đoạn văn, mặt trời được so sánh với lòng đỏ của một quả trứng thiên nhiên đầy đặn, tượng trưng cho sự phúc hậu và tràn đầy sức sống. Hình ảnh này không chỉ đem lại cảm giác ấm áp mà còn gợi lên niềm hy vọng và khát khao về một ngày mới tươi sáng. Sự mô tả chi tiết về mâm bạc đường kính rộng bằng cá một cái chân trời màu ngọc trai nước biển hung hồng càng làm tôn lên vẻ đẹp huyền bí và trang nghiêm của cảnh tự nhiên. Tác giả cũng không quên nhắc đến những người chài lưới trên muôn thuở biển Đông, những người luôn đối diện với thử thách của biển cả và mong chờ vào sự trường thọ. Bằng cách kết hợp hình ảnh thiên nhiên và con người, Nguyễn Tuân đã tạo ra một bức tranh toàn cảnh về sự hòa quyện giữa con người và thiên nhiên, giữa khó khăn và hy vọng. Đoạn văn "Sau trận bão" không chỉ là một miêu tả đẹp mắt về thiên nhiên mà còn chứa đựng thông điệp sâu sắc về sự sống sót, hy vọng và khát khao. Đó là một lời nhắc nhở cho chúng ta về sức mạnh của tự nhiên và khả năng của con người trong việc vượt qua khó khăn.