** Trần Tú Xương: Tâm hồn nhạy cảm giữa thời cuộc biến động **
** Trần Tú Xương (1870-1907), mặc dù cuộc đời ngắn ngủi, lại để lại dấu ấn sâu đậm trong nền văn học Việt Nam với những bài thơ thể hiện rõ nét tâm hồn nhạy cảm, tài hoa và tinh thần yêu nước. Ông sống trong thời kỳ đất nước bị thực dân Pháp đô hộ, xã hội bất ổn, nên thơ ông thường mang màu sắc u buồn, chán chường nhưng vẫn ánh lên niềm hy vọng và tinh thần bất khuất. Khác với nhiều nhà thơ cùng thời, Trần Tú Xương không ca ngợi chiến công hay hào hùng. Thơ ông tập trung vào những hình ảnh đời thường, những nỗi niềm riêng tư, nhưng lại phản ánh chân thực cuộc sống xã hội đương thời. Hình ảnh người nông dân lam lũ, cảnh đời nghèo khó, sự bất công xã hội… đều được ông khắc họa một cách tinh tế và đầy cảm xúc. Ví dụ, trong bài thơ "Vịnh khoa thi", ông đã mượn hình ảnh những người thi rớt để gián tiếp phê phán chế độ thi cử bất công, làm khổ người dân. Tuy nhiên, trong sự u buồn ấy, vẫn luôn hiện hữu một tinh thần lạc quan tiềm tàng. Ông không bi quan tuyệt vọng mà luôn tìm thấy những vẻ đẹp nhỏ bé trong cuộc sống thường nhật. Sự tinh tế trong việc sử dụng ngôn từ, sự hài hước nhẹ nhàng xen lẫn nỗi buồn sâu lắng đã tạo nên nét độc đáo riêng trong thơ ông. Đó là sự kết hợp hài hòa giữa hiện thực và lãng mạn, giữa bi kịch và hài hước, tạo nên một bức tranh đa chiều về cuộc sống và con người. Tóm lại, thơ Trần Tú Xương không chỉ là những vần thơ tài hoa mà còn là tiếng nói phản ánh chân thực xã hội đương thời, là tiếng lòng của một con người tài hoa, nhạy cảm, yêu nước giữa thời cuộc biến động. Qua những bài thơ của ông, ta thấy được một tâm hồn luôn hướng về lẽ phải, luôn trăn trở với số phận đất nước và con người, để lại cho người đọc nhiều suy ngẫm sâu sắc. Đọc thơ ông, ta không chỉ cảm nhận được tài năng xuất chúng mà còn thấy được tấm lòng nhân hậu, vị tha của một con người luôn hướng thiện.