Cảm nhận về nhân vật Lữ trong trích đoạn "Lữ ngồi trên một hòn đá đầu đen giữa bãi cát và nói một mạch
Trong trích đoạn này, nhân vật Lữ được miêu tả ngồi trên một hòn đá đầu đen giữa bãi cát và nói một mạch về cuộc chiến tranh. Cảm nhận của tôi về nhân vật này là sự đột ngột và bất ngờ của cuộc chiến tranh. Lữ nói về việc chiến tranh đến với mình một cách đột ngột. Điều này khiến tôi tự hỏi liệu Lữ có nhìn thấy cuộc chiến tranh bằng con mắt của một người đã cầm súng hay không. Đối với Lữ, có thể không có gì lạ lùng và đột ngột trong việc chiến tranh xảy ra, nhưng đối với chúng tôi, những học sinh, cuộc sống hoàn toàn khác biệt. Trong buổi trưa hôm đó, sau khi tan học buổi sáng, tôi nhớ Lữ cắp sách ra và đi thẳng đến một cái lều canh dưa giữa bãi sông để nằm. Khi những chiếc máy bay phản lực xuất hiện, tôi là người cuối cùng nhìn thấy vì tôi đang mải miết làm một "lô" bài tập học chiều. Khi nghe tiếng súng ầm ầm từ bên kia sông, tôi mới chạy ra khỏi lều và đứng bên cạnh mọi người. Lần đầu tiên tôi nhìn thấy ánh sáng đi nhanh hơn tiếng động, và tôi nhìn thấy những đứa học sinh trước mình sau mỗi đợt máy bay lao xuống. Một cụm khói từ dưới chân nó đùn lên và sau đó, một lát sau, tôi mới nghe thấy tiếng nổ ầm ầm. Cả cây gạo bên sông chỉ còn lại một vài bông hoa cuối mùa, và tôi chưa bao giờ thấy những bông hoa gạo đỏ như những giọt máu rỉ ra từ vòm trời. Sau đó, tôi đến trường vào một buổi sáng thứ hai. Buổi sáng đó, chúng tôi đứng nghiêm hát Quốc ca. Cảm nhận của tôi về nhân vật Lữ trong trích đoạn này là sự đột ngột và bất ngờ của cuộc chiến tranh, cùng với những hình ảnh và âm thanh đáng sợ mà Lữ đã trải qua. Trên đây là cảm nhận của tôi về nhân vật Lữ trong trích đoạn "Lữ ngồi trên một hòn đá đầu đen giữa bãi cát và nói một mạch". Tôi hy vọng rằng những suy nghĩ này đã truyền đạt được cảm xúc và nhận thức của tôi về cuộc chiến tranh và nhân vật Lữ.